TRANG VĂN THƠ

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

LỜI RU CỦA MÁ



''... à ơi...
Ba với ba là sáu
Sáu với bảy mười ba
Bạn nói với ta không thật không thà
Như cây đủng đỉnh trên già dưới non
Bạn nói với ta rằng bạn chưa vợ chưa con
Chừ ai kêu ai hú trên non tê bạn tề
Bạn nói với ta rằng bạn chưa có hiền thê

Chớ hiền thê mô đứng đó, bạn bỏ lời thề lại cho ai mang?!....'
.
Thuở nhỏ, tôi thường được má ru ngủ bằng những lời ru mộc mạc chân tình xứ Quảng ấy, tôi cứ được nghe mãi vì tôi có đến 5 đứa em, mỗi lần má tôi ru em, thì tôi cũng ôm cặp sách ngồi học kế bên để được mơ màng trong tiếng ru đặc chất Quảng của má.
Những lời ru từng ngày theo tôi vào giấc ngủ, vào những ước mơ, vào tâm hồn non trẻ. Tuy chưa từng được sống ở quê hương, nhưng những địa danh, con người, sự vật cứ nghe mãi tôi lại thấy thân quen quá, nhất là chất giọng Quảng Nam của má hát ru rất mượt mà, tình cảm, in sâu vào trong trí tôi đến tận bây giờ
...Khi xa chỗ ngõ cũng xa
Khi gần Vĩnh Điện, La Qua cũng gần...
...
Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống, cá chuồn gởi lên...

-Tôi được học trong những bài ru ấy tình cảm gia đình : 
“Lên rừng thấy cặp cu đang đá
Xuống biển thấy cặp cá đang đua
Bạn bảo ta về lập miễu thờ vua
Lập lăng thờ mẹ, lập chùa thờ cha
.
Chữ Trung, chữ Hiếu, chữ Hòa

Anh đố em ba chữ, thờ cha chữ nào?
Chữ Trung để lại thờ cha
Chữ Hiếu thờ mẹ, chữ Hòa thờ anh”
...
-Tưởng nhớ công nuôi nấng đến lòng hiếu thảo với mẹ già:

Lên non mới biết non cao
Có con mới biết công lao mẹ già
Mẹ già hai đứa nuôi chung
Đứa lo cơm cháo, đứa dùm thuốc thang.
Thuốc thang, thang thuốc bỏ gừng
Ta không bỏ bạn, bạn đừng bỏ ta”
.
Chim trời ai dễ đếm lông
Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày
......
Lòng thủy chung lứa đôi:

“Chim quỳnh nhung ăn trái quỳnh châu
Chàng không phụ thiếp, thiếp dám đâu phụ chàng
Không tới lui ra chổ từ nan
Tới trời sợ miệng thế gian chê cười
Nguyện cùng nhau đất chín ông trời mười
Trăm năm ta không bỏ bạn, hỡi người cố tri”
....
Còn nhiều lắm, rất nhiều câu ru như những lời dạy dỗ khuyên răn cứ thấm trong tôi, hình thành đạo lí hiển nhiên không thay đổi trong trí óc non nớt, theo tôi cho đến bây giờ.
Dạy con bằng những lời ru từ lúc lọt lòng có lẽ rất tốt, tôi nhớ tất cả và âm thầm cảm nhận, lòng rất biết ơn má đã cho tôi một tâm hồn thi ca phong phú, yêu dân tộc, quê hương trong những câu ca mộc mạc ấy tự thuở chào đời
.

Lập gia đình, tôi hát ru con không hay bằng má, những câu ru tôi thuộc lòng nhưng ru bằng giọng Nam bộ lại không nghe mặn mà bằng chất giọng Trung của má... Tôi lại nhờ má ru cháu để được nghe câu hát đậm đà tình quê xứ Quảng thân thương.
.
Tôi vẫn nhớ và vẫn muốn mãi được nghe lời ru của má.
Hướng Dương

06/04/2013