TRANG VĂN THƠ

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

CẢM XÚC

Mấy mươi năm mới trở lại quê, gặp bạn cùng lớp học cũ thật vui và cảm động
Thoa vẫn còn phảng phất nét xưa, cuộc sống hơi vất vả nhưng gia đình thật hạnh phúc
Nhạn có kinh tế ổn định, nhà cửa tiện nghi , buôn bán cũng ổn .
Mình ngưỡng mộ Lan một tay nuôi ba con nhỏ vậy mà vẫn có cơ ngơi vững vàng, chỉ tiếc duyên tình bất hạnh gặp phải người chòng không chung thủy, độc đoán, vũ phu...
Các bạn tiếp đón thật thân tình và ấm áp, chúng mình ngồi ôn chuyện cũ, nhớ bạn xưa
Bạn nhận xét mình khác xưa nhiều quá, không hoạt bát dạn dĩ như khi còn đi học mà lại trầm tư ít nói, có phần rụt rè...
Bạn cũng không ngờ mình làm thơ, viết văn vì ngày đi học mình vốn giỏi các môn tự nhiên
Bạn bảo mình hơi gầy...
Bạn bảo ngày xưa da mình đẹp nhất trường, như trứng gà bóc, hồng hào mịn màng.
Giờ cũng trắng cũng hồng nhung không còn mịn...
Các bạn xúm nhau nhận xét, còn mình chỉ biết cười...
Thời gian 36 năm rồi bạn ơi! Làm sao mình giữ được nét xưa. Nhưng cũng sẽ ghi nhận mà sửa lại tính cách, sẽ vui vẻ hoạt bát vô tư như ngày nào bạn nhé
Đến thăm thầy, thầy bảo : trông em lúc nào cũng chững chạc , ngày xưa thầy cứ ngỡ em lớn hơn mấy đứa kia.
Thầy bảo em thay đổi nhiều nhưng đôi mắt vẫn thế,  có chút buồn buồn ...
Thầy bảo em có cái trán dô bướng bỉnh dễ gây ấn tượng cho người đối diện
Mình cảm nhận được sự yêu thương của thầy của bạn, ai cũng nhớ đến hình ảnh cô học trò nhỏ ngày xưa: nghịch phá ngầm, sống tình cảm dầu rất bướng.
Thời gian, thời gian ...
Tất cả chỉ biết đổ tại thời gian thôi, những vui buồn uẩn khúc rồi sẽ theo thời gian dần mất đi
Mình hứa sẽ trở lại là mình ngày xưa , bỏ hết nỗi buồn tìm lại niềm vui nha bạn
Hẹn khi gặp lại lần sau , các bạn sẽ không ngỡ ngàng như hôm nay nữa
Các bạn yêu thương.