TRANG VĂN THƠ

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2020

CÓ NHỮNG NGÀY NHƯ THẾ

Có những ngày lòng chợt buồn tênh
Lặng nghe trái tim mình quạnh vắng
Có những khi bước chân tìm tĩnh lặng
Ta mơ hồ tiếc nuối khoảng trời xa.
.
Có những ngày ngẫm lại chuyện từng qua
Bao ký ức trở về trong lặng lẽ
Những nỗi niềm cứ buông lời khe khẽ.
Nửa giận hờn , nửa xoa dịu tâm tư.
.
Có những ngày bỗng muốn viết bài thơ.
Nhưng cũng có lúc chả tìm ra vần điệu.
Bởi không thể nói ra điều muốn nói.
Nên thôi đành chờ đợi những ngày sau.
HƯỚNG DƯƠNG
18/02/2020

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2020

THƯƠNG CẢM HOÀNG HẠC LÂU

Hoàng hạc bay đi bỏ lại người
Lầu vàng hoang phế gió rong chơi
Câu thơ trên vách ... ai còn nhớ?
Mây trắng loang trời Vũ Hán ơi!
HƯỚNG DƯƠNG
17/02/2020
.
Mười sáu tuổi, đọc bài thơ Hoang hạc lâu , cảm giác như nơi ấy là miền tiên cảnh, rất đẹp.

Mười bảy tuổi nghe người khác nghêu ngao : Hoàng hạc bay ...bay mãi bỏ trời mơ ... Khiến tôi thích bài hát Thu Hát Cho Người đến bây giờ.

Giờ chả ai dám đến cái nơi có vết tích bút thơ Thôi Hiệu , chả ai dám đi tìm cánh Hoàng hạc bay về nơi đâu
Mây trắng vẫn phủ trời Vũ Hán .