TRANG VĂN THƠ

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

NHỚ VỀ BA

Còn hai ngày nữa là kỷ niệm ngày Ba mất
Mới mà đã gần 10 năm ngày con xa Ba vĩnh viễn , nỗi ân hận không gặp được Ba khi Ba còn tại thế vẫn làm con ray rứt không nguôi
Công việc con bận rộn vào những ngày lễ , tết nên khi đại gia đình mình sum họp thì con vẫn cặm cụi với rau với chợ ... con luôn về trễ, có khi không về được vì mối hàng quá nhiều ...
Ba rất bao dung , thường vào thăm con mỗi khi con bận việc nhiều như thế, thỉnh thoảng Ba đùa : Lo làm quá, có khi  về thăm Ba thì Ba mất rồi mới hay .
Thế đó, lời nói đùa lại thành hiện thực , Tết dương lịch năm ấy con lại không về được , lòng hẹn thầm : Thôi mai hẵng về ...
Có biết đâu đó là ngày cuối cùng Ba còn trên cõi đời này ...
Năm giờ chiều , con được điện thoại báo tin Ba bị tai nạn ...
Con nghe lạnh toát cả người , hối hả chạy ra chỗ Ba vừa ngã , một cơn đột quỵ quật ngã Ba khi Ba đang đi trên đường , cách nhà mình có hai cây số.,
Ba được người đi đường đưa đến Bệnh viện cấp cứu vì đã bất tỉnh.
Con run rẩy cầu nguyện  Phật Trời xin cho Ba bình yên , nhưng có được đâu , 10 giờ đêm Ba về trên chiếc băng ca trắng toát , Ba nằm như đang ngủ , con đến bên mong môi Ba nở nụ cười như mỗi lần gặp con,, mong đôi mắt Ba đừng nhắm nghiền để con được Ba trông thấy, con mong đôi tay Ba cử động và gõ trên đầu con mỗi khi con về nhà...
Con mong nhiều lắm những điều bình thường ấy nhưng có còn đâu , Ba vĩnh viễn không bao giờ còn để con được yêu thương nữa.
Những con đường Ba và con đã từng qua luôn làm con nhớ Ba , những bài hát Ba thường hay nghe cũng làm cho con buồn ngơ ngẩn , chiếc giường Ba nằm con vẫn nghe còn hơi ấm của Ba ...!
...
Vườn Ba trồng toàn xoài , mận , bưởi , ổi , sơ ri , chôm chôm  ...
Con hay bảo : Ba trồng mấy cái cây chẳng kinh tế gì hết ...
Ba cười : Ba trồng cho cháu ăn mà , lâu lâu tụi nó về có cây leo trèo cho vui .
Bây giờ , các cháu đã lớn , đã đi thành phố làm việc và học hành ,cây cối trái chín rụng đầy , mỗi khi ra vườn , con như thấy  Ba lặn lội bón phân chăm sóc ...
Ba ơi! nếu có kiếp sau con vẫn mong được làm con của Ba nữa nhé Ba!
HƯỚNG DƯƠNG
29/12/2015



Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

TÌNH XA




Sáng nay đi ngang quán cafe , nghe Khánh Ly hát bài Tình Xa
Tiếng hát sâu lắng trong cái se lạnh của trời đông , chợt thấy lòng chùng xuống .
Ừ nhỉ! bao năm rồi chưa về quê , nhìn những chuyến xe mang biển Sài Gòn - Đà Nẵng mà có chút gì bâng khuâng xao xuyến....
... Nhìn lại mình đời đã xanh rêu....
HƯỚNG DƯƠNG
28/12/2015

Thứ Năm, 24 tháng 12, 2015

LAN MAN

Từ 4 giờ sáng đã thức dậy vậy mà đến bây giờ mới vừa xong , mở máy một chút để vào blog rồi tiếp tục ba giờ rưỡi chiều đi chợ lại.
Mệt nhoài, vậy mà hơn  tháng nay không được nghỉ trưa , cảm thấy hơi chóng mặt , thỉnh thoảng lại nghe người  nhẹ tênh , chắc là do thiếu ngủ ...
Biết sao bây giờ , đi chợ hai buổi nên tranh thủ buổi trưa vào vườn thu mua trái cây .... ( Vì anh xã không biết xem hàng và định giá )
Công việc chưa xong thì ăn cũng không được nói gì ngủ.
Trưa nay nhỏ bạn Đà Lạt gọi thăm , đang mệt nghe điện thoại thấy vui ghê . Hơn mười năm rồi mới liên lạc với bạn
. Hôm trước lên ĐL vì không vui nên chẳng ghé thăm bạn bè .bạn trách móc : gả con không báo tin, lên ĐL không ghé nhà  , không cho số điện thoại ....
Chỉ biết cười trừ , xa xôi quá chỉ ngại mi thôi mà, thông cảm cho tao nhé !
Tự dưng nhớ ĐL quá , nhớ đêm Noel hai đứa hẹn đi nhà thờ Con Gà , rốt cuộc có mình gia đình hắn đi, còn mẹ con mình không đi được vì không dám đêm khuya về một mình với 2 nhóc nhỏ.
Nhớ mỗi khi hắn giận chồng là chạy đến tị nạn nhà mình cùng với 2 đứa con trai
Nhớ lời hứa làm  sui .... mỗi khi rảnh rỗi ngồi tám ....
Có rất nhiều cái nhớ quá mi ạ!
Đà Lạt vẫn là ngôi nhà cũ của mình mà, bạn nhé!
HƯỚNG DƯƠNG
24/12/2015

Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

NHỚ NOEL ...

Mấy hôm nay mưa nhiều , cũng may đợt hàng vừa xong nên không lo lắm.
Mùa đông mưa là của miền Trung , năm nay trời  phá lệ, miền Nam cũng mưa , lại mưa vào đợt Noel nữa.
Mỗi năm , vào mùa Noel mình lại có nhiều thứ để nhớ
Nhớ Noel Đà Lạt lạnh cắt da , vậy mà hai nhóc  con của mình cứ đòi đi chơi lễ . Cũng hứa đưa con đi nhưng chưa đến tối , trời đã mờ sương lạnh, rồi gió rét ... Vậy là mẹ con không dám ra khỏi nhà , phải đền cho con bằng những câu chuyện về chúa Hài Đồng rồi mấy bài hát Giáng sinh cho đến khi hai nhóc ngủ quên ( Cũng may là hồi nhỏ học ở trường dòng , thuộc giáo lý nhờ động lực là bánh thưởng của các dì )
Nhớ Noel khi ở rẫy , chú nhóc út cứ muốn đi xem hang đá ở nhà thờ đêm Giáng sinh . Cũng hứa , cũng lo ăn cơm sớm để chuẩn bị . Nhưng rồi lại không đi vì bạn hàng gọi ...
Vậy là phải an ủi con , giải thích cho con vì sao mẹ thất hứa
Được cái các con cũng ngoan , cũng thương mẹ ( chắc vì thích quà của ông già Noel  khuya 24 )
.
Tuổi thơ của con được mình tô vẽ bằng những câu chuyện cổ tích , những câu chuyện giáo dục ngày xưa mình đã học .
Tuổi thơ của con là những bài hát thiếu nhi mà mẹ làm ca sĩ , chắc mẹ hát hay lắm nên có lần cậu con trai lớn bảo : Mai mốt con ghi âm giọng má hát để dành , hồi nào con thích nghe thì con mở ra nghe.
Thấy  thật mát lòng .

Thỉnh thoảng , cô con gái lại đùa với mẹ : Má có ba đứa con mà phải đi  học Sư Phạm để lấy kinh nghiệm luôn,
Bây giờ các con đã lớn , đi làm , đi học xa nhà , mỗi mùa Noel , nghe lại mấy bài nhạc cũ , lòng nhớ mông lung.
HƯỚNG DƯƠNG
22/12/2015

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

NÓI VỚI ANH XÃ

Tháng 11 âm lịch rồi đó anh xã.
Ngày này của 28 năm trước , anh  đang chuẩn bị cho lễ cưới của chúng mình anh nhỉ!
Từ miền Trung vào BR , anh mơ ước một cuộc sống  sung túc đầy đủ bằng đôi bàn tay mình , anh giỏi giang , nhanh nhẹn , khoẻ mạnh nên không từ nan bất cứ việc gì để kiếm sống và tạo dựng tương lai .
 Lần đầu gặp anh ở nhà người bà con , em không thích những câu nói đùa của anh  nên khi chào mọi người để về em không thèm chào anh .
  Mọi người cười rộ và bảo : Còn sót một người chưa chào .
Em ngúng nguẩy : Người đó khỏi chào ...
 Rồi đi thẳng .
Bẳng đi mấy tháng sau , trên đường đi học ,  em  gặp anh . Lần này cả hai lại vờ như không thấy .
Rồi mấy tháng sau nữa , em  lại gặp anh trên cánh đồng nhà nhỏ bạn .
Tụi em bốn đứa con gái chỉ có mình anh là con trai thôi nên suốt buổi anh chẳng dám lên tiếng . Nhưng đâu có được buông tha, mấy cô gái nhiều chuyện lại bày trò chọc ghẹo .
Lúc này em mới thấy nụ cười anh  hiền hiền làm sao đó , nên tách khỏi đám bạn  . Nhờ thế anh thoát được mấy cô gái tinh nghịch ngày ấy.

'' Cùng là đồng hương nên anh có lợi thế hơn ... '' Câu nói của anh thường như thế khi em hỏi sao anh  làm quen em , không sợ em có người yêu rồi à
Anh còn chọc em , bảo : Gặp em mấy lần thấy em đi có một mình , chắc là '' ế '' ... 
Sau câu nói anh phải né để khỏi bị em đấm...
.
Lần đầu tiên dẫn anh ra mắt đám bạn của em , anh lóng ngóng , ngượng ngùng  ... Con trai gì lạ thế . Nhưng em  vui khi ai cũng bảo : Thằng đó siêng năng , giỏi dắn , được đó , sau này chắc tụi bây mau giàu ...
Em không để ý đến điều đó, chỉ muốn được yêu thương thôi , anh ạ!
.
Ba má em hiền và thương con nên không phản đối khi anh nhờ người đến dạm hỏi , ba má cũng miễn bớt cho anh những lễ nghi thủ tục rườm rà .vì quê anh xa xôi, mẹ già đơn chiếc .
Ngày 24 tháng 11 âm lịch , mình cưới nhau .
Thế là mình đã thành vợ chồng.
.
Hai mươi tám năm , cuộc sống không như mong ước , có những lúc em mệt mỏi muốn buông tay , có những lúc em ngậm ngùi thương anh , thương mình . Có những lúc em ngỡ mình không phải là một đôi mà chỉ do ông trời đùa giỡn ...
Động lực cho em tiếp tục là những đứa con xinh xắn ngoan ngoãn , 
Động lực cho em tiếp tục là thương anh , thương cuộc đời đầy những thiệt thòi của anh
Động lực cho em tiếp tục là   mái ấm hạnh phúc cho gia đình mình .
....
Và còn nhiều nhiều lắm , đó là sợi dây ràng buộc em và anh nên em không thoát ra được dẫu có nhiều lúc em buồn khổ thất vọng vì anh.
Nhiều lần giận anh nhưng rồi em lại bỏ qua khi trông thấy anh vụng về : Cơm canh không biết nấu, cá không biết kho , đi chợ không biết mua cái  gì nấu chung để thành một món .. Em lại lo lắng , em lại sốt ruột khi '' thả anh ra cho anh biết ...  '' 
Em thì lo, còn anh thì quạu vì không làm được những việc em đã làm...
Ngẫm lại thấy mình thật trẻ con , anh nhỉ!
.
Anh  xã ạ! Mình sắp lên chức ông chức bà , sắp kỷ niệm 28 năm '' chung thân '' rồi đó . Tất cả quá khứ chỉ là giấc mơ anh nhé , bây giờ là lúc chúng mình phải thương yêu gắn bó nhiều hơn sau bao thăng trầm mà vẫn bên nhau . Bớt tự ái, bớt gia trưởng , bớt cộc cằn để cùng nhau vui hưởng hạnh phúc nha anh!
Người ta hay nói : Vợ chồng già là vợ chồng son .
Em thì bảo : Tình vợ chồng già sẽ thắm như son ,
(Vì cái thời vợ chồng son của mình chẳng mấy khi hạnh phúc mà)
Đúng không anh ?
HƯỚNG DƯƠNG
20/12/2015

.
.
.



.

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015

TẢN MẠN TRONG NGÀY CƯỚI CỦA CHÁU TRAI

Hôm nay em trai cưới vợ cho con
Mới đó mà nhanh thật , mới ngày nào bước chân đến mảnh đất miền Đông Nam Bộ này , chị em mình còn nhỏ lắm , mình phải bỏ dở chuyện học hành để  phụ với ba má chăm lo cho 5 đứa em ăn học  vì một câu nói của Ba : Con đi học thì 5 đứa em phải nghỉ học , còn chỉ một mình con nghỉ học thì 5 đứa em được đến trường .
Mười mấy tuổi đầu nhưng mình đã ý thức được trách nhiệm của người chị Cả và mình luôn hạnh phúc vì các em cũng hiểu điều đó .
Hai mươi tám năm trước , em trai cưới vợ , mình đã xúc động khi nghe em trai nói với vợ : Đây là chị Hai , ngày hôm nay em cầm được đồng lương của anh làm ra cũng nhờ công của chị lo cho anh ăn học , Ba má và chị Hai là những người em phải luôn biết ơn và kính trọng.

Các cháu mình là những đứa cháu ngoan ngoãn , hiều thảo , lễ phép với ông bà , cha mẹ .
Đây là niềm hạnh phúc lớn nhất của đại gia đình mình , là quả ngọt dành cho mình .
Chúc các cháu trăm năm hạnh phúc và luôn giữ gìn nề nếp gia đình , đoàn kết yêu thương nhau mãi nhé
HƯỚNG DƯƠNG
28/11/2015
BA MÁ VÀ HAI CHỊ EM 



Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

KHÔNG ĐỀ

Nợ người xin trả cho xong
Kiếp sau thôi nhé đừng mong tao phùng
Đắng cay gian khổ trập trùng
Vốn lời trao trọn cho đừng tái sinh
HƯỚNG DƯƠNG
15/11/2015

KHÔNG TÊN


Gởi lòng vào những vần thơ
Rồi đem đi thả bên bờ hoang vu
Trách sao gió bạt khói mù
Để cay khóe mắt để âm u lòng.
Dặn rằng hờ hững cho xong
Nhưng sao cứ mãi long đong phận người ?
Mím môi nở một nụ cười
Sao dòng tâm sự lại vùi trong tim?
HƯỚNG DƯƠNG

16/11/2015

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

NGẬM NGÙI


Nhấp chén đắng sao người vẫn uống
Nỗi sầu tư buông xuống đời ai
Năm canh luống những u hoài
Chứa chan dòng lệ biết ai hiểu mình
...
Đời cô lẻ thương mình phận bạc
Hắt hiu buồn ngọt nhạt riêng ta
Đối gương phai... mắt lệ nhòa
Ngậm ngùi duyên phận kiếp hoa bẽ bàng
.
Ai xui khiến cho mình lận đận
Khổ ngập tràn biết giận ai đây
Lòng riêng buồn những ngày dài
Lỡ làng mối chỉ để hoài công ươm


Mông lung tiếc ngày xưa biền biệt
Mộng còn đây người biết nơi đâu
Trăm năm ghi một chữ sầu
Tơ duyên khéo nhạt theo màu thời gian
HƯỚNG DƯƠNG

19/10/2015

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

THẦM NHỦ

Thầm nhủ
Lòng dặn lòng xin chớ có buồn
Nỗi niềm ủ kín, lệ đừng tuôn( Hướng Dương)
Khó khăn lần mở qua hồi rối
Mệt mỏi chán rồi đến lúc suôn ( Cao Linh Tử)
Môi cứ tươi cười dù hận tủi
Mắt thôi ngân ngấn dẫu sầu vương
Bỗng nghe nhoi nhói dòng tâm sự
Nên vẫn rưng rưng - vẫn thấy buồn
Hướng Dương
18/10/2015





Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

KIẾP MÂY ( BÀI ĐĂNG LẠI)

Lơ lửng nhẹ nhàng sương khói bay
Lang thang vô định suốt đêm ngày
Bềnh bồng đầu gió trao mơ ước
Phiêu lãng chân trời gởi đắm say
Bến cũ mãi chờ câu tái hợp
Sông xưa còn đợi chữ sum vầy
Niềm riêng một nỗi... buồn xa xứ
Biết đến bao giờ hết kiếp mây
Hướng Dương
12/10/2013

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

MƠ ĐÔNG ( BÀI ĐĂNG LẠI)




Vẫn muốn làm thơ để thả lòng
Mơ về chốn cũ những ngày đông
Hắt hiu gió níu tay anh ấm
Lành lạnh mưa vương gót ngọc hồng
Bao thuở duyên ưa tìm mộng đẹp ...
Mấy khi tình thắm đượm hương nồng ?
Còn chăng sương mỏng giăng mờ mắt
Luyến ái mà chi - chỉ bận lòng.
HƯỚNG DƯƠNG
12/02/2015

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

TÔI NỢ MÙA THU


Hiển thị image.png


Tôi nợ mùa thu một khoảng trời
Với vần thơ gói ánh chiều rơi
Mộng mơ tôi mượn tình hư ảo
Nên nợ đeo mang suốt cuộc đời

Tôi nợ mùa thu bởi quá yêu
Yêu đường xưa vắng - cảnh đìu hiu
Hồn nhiên tôi ngỡ thu là thế
Nên mắt vương vương mãi sóng chiều

Một lần tôi bước đến vườn thu
Mờ ảo quanh tôi bạc khói mù
Tâm sự vơi đầy - nên lạc lối
Hiểu ra ... tôi đã nợ mùa thu
HƯỚNG DƯƠNG
22/09/2015

Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015

CON ĐƯỜNG CỦA MÁ

Càng ngày thời gian dành cho nhau của những người thân trong gia đình càng ít đi , có thể đếm trên một bàn tay thôi với những ngày nghỉ lễ ...( nhưng có khi ngày lễ cũng bận với nhiều lý do )
Vì thế , tôi hiểu mỗi khi Má kể chuyện ngày chúng tôi còn nhỏ , cứ quẩn quanh theo chân má .
Má kể từng chi tiết :
Đứa thì mỗi lần nó bệnh là Má khóc hết nước mắt vì sợ nó chết ( Má chưa có kinh nghiệm nuôi con )
Đứa này mỗi khi Má buồn thì theo ngồi bên chân Má , nó cũng buồn luôn
Đứa kia ngoan lắm, Má dạy đâu nhớ đó , giỏi dắn , siêng năng
Đứa thì thương Má lắm, chẳng cho Má làm việc nặng , có nó ở nhà là củi má xài một năm cũng chưa hết , vì nó sợ má đi kiếm củi cực khổ
Đứa thì đi học về , bỏ vở xuống là xách giỏ đi hái rau cho heo....
Đứa thì Má có thai nó Má chỉ ăn toàn rau lang ... vậy mà khi sinh ra nó cũng dễ thương lắm ...
Má tôi cứ nhắc khoảng thời gian chúng tôi còn nhỏ mà tôi đã thuộc lòng nhưng vẫn chăm chú ngồi nghe.
Ký ức của Má chỉ là khoảng thời gian với con khi còn nhỏ , vì khi đó Má còn tự tay chăm sóc cho từng đứa , Má còn phải dọn cả mâm chén đầy khi đến bữa cơm, Má còn phải chưa đến bữa trưa đã lo bữa tối ...
Bây giờ , một mình Má , Má nhớ ngày xưa ; vì các con đã có gia đình , đi trở lại con đường Má đi nhưng có phần sung sướng hơn nhờ sự hy sinh của Má .
Và tôi cũng đang trở lại con đường của Má
HƯỚNG DƯƠNG
03/09/2015

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

NHỮNG DÒNG CHO TÔI TRONG MÙA VU LAN



Tiếng mưa sụt sùi lúc gần sáng làm tôi giật mình tỉnh giấc

Hôm nay là 13 tháng 7 âm lịch rồi , ngày lễ Vu Lan đã dần đến

Năm nào cũng vậy , từ đầu tháng là trời mưa , những hạt mưa ủ ê lạnh lẽo cứ làm cho người ta buồn nhiều hơn vui.

Ngày lễ Vu Lan cũng là ngày giỗ của bà Ngoại . Má tôi là con duy nhất của ông bà nên năm nào Má cũng cúng giỗ , Ba tôi là người con chí hiếu nên trong gian nhà thờ cúng của gia đình có hai bàn thờ , một là của ông bà Nội và một là dành cho ông bà Ngoại .

Những ngày Ba tôi còn , ngày này Ba lo rất chu đáo , từ quét dọn , têm trầu cúng , sắp hoa trái lên bàn thờ, rồi bưng các món chay lên , pha trà nước , rồi thắp nhang khấn vái , Ba đều tự tay làm với sự cung kính . lễ phép .

Từ ngày Ba mất , Má buồn lắm và càng buồn thêm khi ngày giỗ Ngoại, Má thắp cây nhang đầu lên bàn thờ.

Tôi biết trước đêm đó, má đã khóc vì nhớ ông bà, vì nhớ những ngày còn Ba.

Mồ côi sớm nên khi về với Ba , Má chỉ có Ba là người thân duy nhất và Ba cũng rất yêu thương Má .

Chúng tôi luôn ngưỡng mộ tình yêu của Ba Má và hãnh diện khi ra ngoài nghe ai đó khen: Hai ông bà thấy hạnh phúc ghê.

Ba Má luôn sát cánh bên nhau trong cuộc đời , Ba là '' công tử '' nhưng khi cuộc sống gia đình có lúc khổ cùng cực , Ba vẫn là trụ cột gia đình đúng nghĩa , Má cũng là một người vợ hiền luôn bên chồng trong bất cứ hoàn cảnh nào , sung sướng hay đói khổ.

Ba là con trưởng nên có trách nhiệm với ông bà Nội. với cô chú, Má không quản ngại cực nhọc , cùng Ba chung tay lo toan.

Tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của Ba Má cảm nhận được tình yêu , sự hy sinh cao cả của Ba Má với gia đình . tôi lấy đó làm tấm gương và luôn cố gắng làm như Ba Má đã làm , dầu cuộc đời tôi luôn biến động , đầy trắc trở .

Gia đình là trên hết , hạnh phúc gia đình là trên hết dẫu có đổi bao nhiêu nước mắt , bao nhiêu đau đớn , tôi vẫn phải có bổn phận gìn giữ .

Vu Lan về , tôi viết đôi dòng nhớ đến Ba Má , để thêm động lực cho mình đi trọn cuộc đời


HƯỚNG DƯƠNG

MÙA VU LAN 2015



NHỮNG DÒNG CHO TÔI TRONG MÙA VU LAN

Tiếng mưa  sụt sùi lúc gần sáng làm tôi giật mình tỉnh giấc
Hôm nay là 13 tháng 7 âm lịch rồi , ngày lễ Vu Lan đã dần đến
Năm nào cũng vậy , từ đầu tháng là trời mưa , những hạt mưa ủ ê lạnh lẽo cứ làm cho người ta buồn nhiều hơn vui.
Ngày lễ Vu Lan cũng là ngày giỗ của bà Ngoại . Má tôi là con duy nhất của ông bà nên năm nào Má cũng cúng giỗ , Ba tôi là người con chí hiếu nên trong gian nhà thờ cúng của gia đình có hai bàn thờ , một là của ông bà Nội và một là dành cho ông bà Ngoại .
Những ngày Ba tôi còn , ngày này Ba lo rất chu đáo , từ quét dọn , têm trầu cúng , sắp hoa trái lên bàn thờ, rồi bưng các món chay lên , pha trà nước , rồi thắp nhang khấn vái , Ba đều tự tay làm với sự cung kính . lễ phép .
Từ ngày Ba mất , Má buồn lắm và càng buồn thêm khi ngày giỗ Ngoại, Má thắp cây nhang đầu lên bàn thờ.
Tôi biết trước đêm đó, má đã khóc vì nhớ ông bà, vì nhớ những ngày còn Ba.
Mồ côi sớm nên khi về với Ba , Má chỉ có Ba là người thân duy nhất và Ba cũng rất yêu thương Má .
Chúng tôi luôn ngưỡng mộ tình yêu của Ba Má  và hãnh diện khi ra ngoài nghe ai đó khen: Hai ông bà thấy hạnh phúc ghê.
Ba  Má luôn sát cánh bên nhau trong cuộc đời , Ba là '' công tử '' nhưng khi cuộc sống gia đình có lúc khổ cùng cực , Ba vẫn là trụ cột gia đình đúng nghĩa , Má cũng là một người vợ hiền luôn bên chồng trong bất cứ hoàn cảnh nào , sung sướng hay đói khổ.
Ba là con trưởng nên có trách nhiệm  với ông bà Nội. với cô chú, Má không quản ngại cực nhọc , cùng Ba chung tay lo toan. 
Tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của Ba Má cảm nhận được tình yêu , sự hy sinh cao cả của Ba Má với gia đình . tôi lấy đó làm tấm gương và luôn cố gắng làm như Ba Má đã làm , dầu cuộc đời tôi luôn biến động , đầy trắc trở .
Gia đình là trên hết , hạnh phúc gia đình là trên hết dẫu có đổi bao nhiêu nước mắt , bao nhiêu đau đớn , tôi vẫn phải có bổn phận gìn giữ .
Vu Lan về , tôi viết đôi dòng nhớ đến Ba Má , để thêm động lực cho mình đi trọn cuộc đời

HƯỚNG DƯƠNG
MÙA VU LAN 2015




Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

BÂNG KHUÂNG




Nữa muốn bảo thu đi - nữa mong thu ở lại
Bởi yêu cơn mưa buồn trong mỗi ngày sang
Nữa muốn quên thu - nữa sao nhớ mãi
Bởi lòng còn lưu luyến chiếc lá vàng
.
Bâng khuâng hoài tiếng gió khẽ ngoài sân
Xao xuyến quá hơi mưa lành lạnh thấm
Vẫn muốn quên cho thu đừng vương vấn
Sao tiếc nắng chiều nghiêng ngã dưới hàng cây
HƯỚNG DƯƠNG
21/08/2015


.

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

CÁI NGHĨA CÁI TÌNH

Đã không còn ở xóm cũ , cái xóm mà ngày trước mỗi lần ra khỏi nhà là mình cầu trời sao cho đừng ở chỗ nầy nữa .
Mưa bùn , nắng bụi , vắng vẻ nơi nơi mới có một cái nhà . Ngày tư ngày Tết gì cũng không có bạn cả. Thật ra cũng có hàng xóm nhưng hàng xóm nào cũng bận việc túi bụi hết kể cả mình.
Chỉ có dịp chuyện trò khi đi làm chung cắt lúa , nhổ cỏ hay mình cắt rau còn hàng xóm thả mấy chú bò quanh rào rồi tranh thủ vào nói chuyện cho vui.
Mỗi năm nhà mình chỉ đông vui vào 3 ngày Tết, em út hay vài người khách đến chúc Tết , còn ba trăm sáu chục ngày còn lại thì vắng hoe vắng hoắt.
Mình cứ nghĩ cái tình ở đó nó cũng lạnh lẽo y như vậy nên khi ra đi mình không lưu luyến gì nhiều , chỉ vui vẻ dặn hàng xóm: Ừ, thỉnh thoảng có đi lên huyện ghé nhà chị chơi nha, tới mùa bắp chờ chị vô nấu ăn với đó .
Vậy đó, vậy mà khi mình vừa ra khỏi xóm, khoảng ba tháng sau là tới mùa bắp mới . Một buổi trưa, nghe tiếng xe trước nhà , cháu Cảnh hàng xóm cũ xách bịch bắp luộc còn bốc khói nghi ngút đem vào , nó xuýt xoa : Má con mới luộc xong, đem hai bác ăn cho nóng mới ngon.
Mình cảm động  , đỡ bịch bắp cho cháu và nói : Trời ơi, trưa  vầy mà đi nắng  dữ vậy con, để bác Hai rảnh rảnh vô chơi luôn cũng được mà.
Nó cười : Bác Hai vô tới bắp già hết , bây giờ bắp còn non y như bác thích ăn nè. ( Tính mình thích ăn bắp non mà )
Con đường dài gần 8km , mấy chục bắp nghĩa tình làm mình cay cay sống mũi . Cái tình nơi ấy thật đầm thắm, có đi xa mới thấy được
Đến mùa mít Thái, biết nhà mình có mấy đứa nhóc ở TP thích ăn mít Thái siêu sớm. Tánh cũng là hàng xóm cũ, nhà có trồng mít nên hay canh đến cuối tháng mới bẻ cả bao rồi hơn 8h tối chở ra cho mình .
Chuẩn bị đi ngủ, nghe tiếng xe mình ra mở cổng : Hai vợ chồng ẳm theo con bé 4 tuổi , và bao mít đang đứng trước sân .
Mình rầy cháu : Đi đâu đêm hôm vậy con, cháu nó buồn ngủ ẳm đi tội vậy.
Cháu Tánh cười cười : Con làm vô trễ , bẻ mấy trái mít đem ra cho mấy đứa em về ăn, nhà có hai vợ chồng , đi thì đi hết luôn chứ ở nhà một mình vợ con nó sợ cô ơi!
.
Cứ như vậy, khi thì trái bắp, lúc mấy trái mít, rồi mận , rồi bơ , rồi chuối ... Con đường từ xóm cũ ra nhà mình xa , công việc nhà hàng xóm cũng lu bù mà vẫn tranh thủ đem ra để : anh chị ( cô chú ) ăn cho ngon , cho nóng ...
.
Tháng này đang là mùa bắp mới , tối hôm qua trời mưa như trút , chú hàng xóm cũ vẫn lọc cọc xách chục bắp mới luộc bọc hai ba lớp ni lon gõ cửa gọi : Chị Hai ơi! ngủ chưa, em đem mấy trái bắp ra biếu anh chị ăn lấy thảo .
.
Mình không thể nói những lời sáo rỗng từ chối cái nghĩa cái tình mộc mạc ấy được . Chỉ biết nhìn lại mình và thầm nhủ hãy sống tốt như cái tình mọi người dành cho mình để luôn cảm nhận được hạnh phúc mà cuộc đời  hào phóng ban cho
HƯỚNG DƯƠNG
08/08/2015


Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

CHIỀU THU



( Mượn tranh của facebook anh CAO )
CHIỀU THU
Vầng dương dần khuất phía sau đồi
Thấp thoáng hàng cây nghiêng dáng soi
Mờ mịt ráng chiều loang bóng nước
Mênh mông ánh nắng nhạt lưng trời
Thuyền con lặng lẽ theo dòng chảy
Ông lái ung dung thả lưới trôi
Bỗng chốc không gian dường lắng lại
Ta nghe nhè nhẹ tiếng thu rơi
Hướng Dương
19/07/2015

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

CHIỀU ( HỌA CÙNG ANH CAO, ANH LÝ ĐỨC QUỲNH VÀ CHỊ HẠT CÁT)

CHIỀU

Lặng ngắm chân mây khuất bóng tà
Mịt mờ sương nhẹ tiễn ngày qua
Hàng cây im ắng in trời thẳm
Khói bếp mơ hồ gợn nẻo xa
Thảng thốt chiều rơi đôi tiếng nhạn
Thiết tha dế giục cạnh bờ hoa
Đồng không quạnh vắng không bầu bạn
Biết nói cùng ai nỗi nhớ nhà
Hướng Dương
20/06/2015
.

MỘT THỜI KHÓ KHỔ

Đồng không mông quạnh bóng dương tà
Năm thuở mười thì có kẻ qua
Sì sụp dưới bàu trâu tránh nóng
Lặng lờ trong gió séo bay xa
Chòi rơm cua cá thầm qua bữa
Giấc mộng xe tàu chửa trổ hoa
Ẩn nhẫn càng trui già chí khí
Chờ khi thuận lợi ắt nên nhà.

Cao Linh Tử
20/6/2015
.....

CHIỀU TRÊN SÔNG
Dòng sông lấp loáng bóng huy tà
Bọt sủi dùng dằng sóng nước qua
Mành lưới xuồng giăng lên mạn ngược
Điệu hò gió chở đến miền xa
Như con rái cá tù mù bến
Tựa cánh lục bình rũ rượi hoa
Gạo chợ thương lòng đau bó bột
Cành Nam vọng ngóng mịt đâu nhà !
Lý Đức Quỳnh
-ĐN,20/6/2015
.

Nắng vàng vụn rớt buổi chiều tà
Mệt mỏi chân ai khẽ bước qua
Một thuở gian nan bao khốn khó
Mấy mươi chật vật những mù xa
Vườn sau lỗ chỗ xanh vàng lá
Hè trước loi thoi đỏ tím hoa
No đói giầu nghèo bao kiếp ấy
Xôi xa nhớ mãi cảnh quê nhà
HẠT CÁT
.
Hoạ bài CHIỀU
Một mình độc ẩm dưới trăng tà
Ẩn hiện chân mây ánh nguyệt qua
Trần thế men nồng ta nốc cạn
Cung Hàn gió khẽ bóng Hằng xa
Thấp cao chân bước điền trang vắng
Lơ lửng hồn bay chốn tuổi hoa
Say khướt cho quên vầng bóng lẻ
Đơn thân độc mã thiết chi nhà
NGUYỄN ĐỊNH

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

KHÔNG NHỚ MÙA THU


KHÔNG NHỚ MÙA THU

Đã lâu rồi tôi không nhớ mùa thu
Quên bước nhẹ dáng thu về thon thả
Tôi quên cả sợi nắng vàng óng ả
Quên tiếng chim ríu rít gọi thêm bầy
.
Tôi đã quên cơn mưa nhẹ chiều nay
Là có chút hương thu buồn vương vấn
Tôi đã quên gió thu luôn hờn giận
Nên chẳng thèm đùa xác lá thu bay
.
Tôi quên rồi giọt thu ướp tình say
Đưa nỗi nhớ về trong niềm hư ảo
Tôi quên cả mưa thu trên tà áo
Quên sợi buồn vương mắt mỗi mùa sang


Nhớ làm gì khi thu vẫn miên man
Vẫn nhè nhẹ đưa người tìm ký ức
Nỗi bâng khuâng khi thu còn day dứt
Nên riêng mình - tôi không nhớ mùa thu
HƯỚNG DƯƠNG
12/07/2015

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

ƯỚC MƠ TỪ NHỮNG BỨC TRANH CỦA BÉ

Bé con của tôi lúc còn nhỏ rất thích vẽ tranh , có một hôm bé đưa tôi xem bức tranh mà bé vẽ suốt mấy ngày 
Bức tranh vẽ một dòng sông nhỏ có cây dừa ngã nằm ngang qua bắc thành cái cầu , trên cầu một người phụ nữ đội nón lá gánh đôi quang gánh đang qua sông. 
Bên bờ sông có ngôi nhà nhỏ, người đàn ông đang đứng với tư thế chẻ củi , trước sân là hai đứa bé chơi nhà chòi dưới bóng một cây cao có tán lá tròn.
Trên dòng sông còn chiếc thuyền nhỏ nữa
Bé con giải thích : Má đi chợ , ba chẻ củi nấu cơm , bé và anh Hai chơi nhà chòi chờ má về .
Tôi bật cười và ôm hôn mái tóc hoe vàng thưa thớt nhưng rất mịn , lòng xúc động lắm.
Tuổi thơ của con là những buổi chờ má đi chợ về, có hôm tôi về trễ , anh Hai đi học nên bé phải ở nhà một mình , bé sợ lắm nên bảo anh khóa cửa trước rồi chui vào bụi bông bên hông nhà ngồi  khóc ri rỉ và gọi : Má ơi! về đi má ơi ...
Về đến nhà, thấy cảnh tượng vậy, tôi như có ai xát muối vào tim, thương con và giận mình quá .
Từ đó , tôi không dám về trễ nữa , lúc nào cũng dành thời gian cho con nhiều hơn để con bớt phải chờ má đi chợ về.
Nhìn bức tranh của con , tôi lại nhớ chuyện cũ và ước mơ của con được vẽ vào tranh làm tôi bồi hồi.
Lần khác bé cũng vẽ tranh, cũng là ngôi nhà nhỏ, cái tán cây nhưng trong nhà là người mẹ đang dạy hai đứa con học . Trước sân những hàng hoa đủ màu xen kẻ nhau rất đẹp. 
Bé bảo ; Má dạy con với anh Hai học , con với anh Hai trồng bông để tặng má đó .
Bé con có những ước mơ thật dễ thương nhưng người thực hiện ước mơ cho bé lại hay làm bé phải mong ngóng chờ đợi.
Tôi thương bé con của mình lắm và luôn ray rức khi lỡ làm cho bé con chờ đợi và ước mơ.
HƯỚNG DƯƠNG
03/07/2015





Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

MÓN QUÀ SINH NHẬT

Tháng sáu, tháng sinh nhật của tôi và tháng sáu luôn có những niềm vui , hạnh phúc.
Niềm vui lớn nhất là các con trưởng thành, đó cũng là món quà tôi nhận được từ gia đình nhỏ bé yêu thương.
Thỉnh thoảng tôi lại nhìn hiện tại mà liên tưởng một thời khó khăn , khổ nhọc trong quá khứ , Nhớ
cảnh con đường trơn trợt bùn lầy , cảnh chồng cõng con lội qua suối nước lớn mỗi buổi đi học khi cơn mưa giữa mùa cứ sụt sùi dai dẳng . 
Lúc đó tôi cứ phập phồng không biết mình sẽ lo cho con được tới đâu khi mà khó khăn chồng chất khó khăn . 
Có lúc bão về, căn nhà nhỏ của tôi oằn mình chống đỡ cho mấy con người , chỗ con học bị dột , sách vở ướt sũng nhòe nhoẹt chữ ... 
Có lúc mùa về , cả nhà ra đồng , con trai lớn phụ ba mẹ đi chợ, cơm nước rồi cũng  ra rẫy làm việc .
Ban ngày làm đồng nên thời gian học chỉ là ban đêm dưới ánh leo lét của ngọn đèn dầu.
Thời đó, nhà tôi không có điện , không có mạng internet, không có tivi , giải trí chỉ là chiếc đài nhỏ chạy bằng pin nhân một lần tôi được giải thưởng của Đài PT - TPHCM .
Vì thế, mỗi lần  đến ngày sinh nhật của các  thành viên trong gia đình thì tiệc mừng chỉ là một nồi chè nghi ngút khói hay nồi mì quảng ngon thật ngon dưới ánh nến lung linh.
Riêng tôi, sinh nhật tháng sáu nên thường đặc biệt hơn là có quà từ các con mình. Món quà ý nghĩa được làm nên từ bao công sức của người tặng.
Các con tôi rất cố gắng trong học tập để luôn dành cho Mẹ một hạnh phúc bất ngờ vào tháng sáu :



. Tấm giấy khen TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC LOẠI GIỎI của con trai đầu năm 2013
Cô con gái ngoan ngoãn cũng đem về cho Mẹ con điểm 10 tuyệt đối trong bài Luận án tốt nghiệp của mình .
Nhóc Út thì năm nào cũng đem về cho Mẹ một tấm giấy khen của Tỉnh và năm nay cũng vậy, đúng ngày sinh nhật Mẹ, nhóc đem về tấm Bằng khen giải Ba Bảng C của cuộc thi Tin học trẻ tỉnh BR VT
(Dành cho học sinh THPT)




Niềm hạnh phúc của tôi là thế, được thấy các con ngoan ngoãn , chăm lo học tập là mãn nguyện rồi
Chỉ muốn nói với các con : Mẹ cảm ơn các con nhiều lắm, các con đã yêu thương và mang đến hạnh phúc cho Mẹ thật ngọt ngào

HƯỚNG DƯƠNG
30/06/2015

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

CHIỀU ( HỌA THƠ ANH QUẢNG NAM)

CHIỀU

Lặng ngắm chân mây khuất bóng tà
Mịt mờ sương nhẹ tiễn ngày qua
Hàng cây im ắng in trời thẳm
Khói bếp mơ hồ gợn nẻo xa
Thảng thốt chiều rơi đôi tiếng nhạn
Thiết tha dế giục cạnh bờ hoa
Đồng không quạnh vắng không bầu bạn
Biết nói cùng ai nỗi nhớ nhà
Hướng Dương
20/06/2015
.............
Bài xướng

CHIỀU TÀN
Chiều buông êm ả ánh dương tà
Vài cánh cò bay nhẹ lướt qua
Khói tỏa la đà lan sóng biếc
Thuyền trôi hờ hững khuất dòng xa
Sương theo gió tới giăng bờ trúc
Gió cuốn mây về rụng cánh hoa
Hoa đã tàn phai ngày đã hết
Biết ai còn nhớ chốn quê nhà
QN


Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2015

NGỌT NGÀO ĐI ANH



NGỌT NGÀO ĐI ANH
Ngọt ngào với em thêm chút nữa đi anh
Vì hạnh phúc chúng mình đâu phải là vô hạn
Để :
Dẫu có thác ghềnh , dẫu bao gian khổ
Em vẫn tin rằng
Tình mình mãi bình yên
.
Ngọt ngào với em thêm chút nữa đi anh
Vì :
Dẫu tình yêu em dành cho anh nhiều đến thế
Nhưng sẽ chênh chao nếu anh luôn hờ hững
Rồi vô tình mình sẽ lạc mất nhau
.
Ngọt ngào cho nhau để mình mãi bên nhau
Có khó gì đâu cho con tim ấm lại
Mình hạnh phúc bởi tình yêu êm ái
Và ngày vui sẽ tiếp nối những ngày vui
Hướng Dương


12/06/2015

Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

TIẾC THƯƠNG ( HỌA THƠ ANH CAO)


Tiếc thương
Muốn làm tri kỷ với hồng nhan
Trời bỗng phân ly - phải phụ phàng
Cành gãy lắc lay theo gió cả
Hoa rơi tan tác ngập chiều vàng
Vườn thơ quạnh quẽ vương sầu thảm
Câu chữ não nề nhuộm tóc tang
Cảnh vật còn thương duyên ngắn ngủi
Rưng rưng mắt đỏ ngọn cây bàng
Hướng Dương
25/05/2015



Bài xướng

PHƠI LÒNG
Ai nỡ xui chi cảnh bẽ bàng
Để ngày xuân thắm hóa màu tang
Mến thương năm tháng cùng tâm huyết
Quý trọng tình thơ nhất bạn vàng
Thiên hạ nhộn nhàng đầy tạp sắc
Chợ đời chỉ một hảo hồng nhan
Lỡ khi dông gió làm u ám
Tiếc lắm bình rơi quá phũ phàng!
Cao Linh Tử

.



Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

TẢN MẠN MƯA KHUYA

Cơn mưa lớn đầu mùa lúc 12h đêm làm tôi giật mình tỉnh giấc .
Cái cảm giác lo sợ phập phồng lại làm tôi mất ngủ . 
Sao bao năm ở ruộng rẫy , tôi có tật hay giật mình lo sợ mỗi khi mưa giữa đêm khuya.



Mưa giữa đêm khuya sẽ làm nước ngập rau, dập các lá rau non, đất bám cứng trên lá vì đêm khuya  tôi không bơm nước rửa lá được và ngày hôm sau : Rau đâu mà bỏ mối cho bạn hàng...




Mưa giữa đêm khuya làm sinh thêm các loại sâu và nấm bệnh trên rau, trên hoa màu , trên cây trái ... gió làm lúa bắp gãy đổ ... mùa màng sẽ thất thu rồi đây.
Và ngôi nhà tôi giữa cánh đồng, nằm nghe gió quật mưa gào : Ôi ! Rất sợ.
Đêm có mưa , sáng hôm sau các con đi học lại phải lội nước, quần áo bị lấm bởi những cây cỏ dính đầy bùn đất ngã rạp ra đường . Con phải xắn cao quần , nhưng vẫn bẩn ... Thương lắm

Mười bảy năm luôn bị mất ngủ bởi những cơn mưa khuya , trong tôi hay bị ám ảnh nỗi lo như thế . Tôi hiểu và thương những bạn nông như tôi đêm không yên giấc , giữa đêm vác cuốc ra đồng để sửa lại con mương, cuốc bờ đám ruộng , che cho chú bê con khỏi lạnh , đậy lại ổ gà ...

Bây giờ không còn ở rẫy, trồng rau, làm ruộng nhưng vẫn còn trong tôi nỗi hồi hộp vì những đêm mưa , tôi chợt giật mình khi nghe tiếng mưa lộp độp xuống mái tôn, chợt nghe tim thắt lại khi nghe tiếng gió ầm ào trong vườn và ... mất ngủ dẫu chẳng có gì để lo lắng. 

Người nông dân hai sương một nắng, biết đến bao giờ có được giấc ngủ ngon ?
Hướng Dương
21/05/2015

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015

KHÔNG ĐỀ ( HỌA THƠ ANH CAO LINH TỬ )





Họa thơ anh Cao
Bài xướng :

NÉT ĐẸP HOANG SƠ
Tôi yêu hoa dại đẹp hoang sơ
Tô điểm dòng sông uốn lượn bờ
Trắng đỏ tím hồng sương sớm hạt
Dịu mềm đậm nhạt nắng chiều tơ
Thương sao bản chất đầy trong sáng !
Nhớ quá hồn quê chửa mịt mờ
Làm đẹp người ta đành phát sạch
Thay vào cảnh lạ chết tình thơ.
Cao Linh Tử
18/5/2015
.........
Bài họa


KHÔNG ĐỀ
Còn đâu nét đẹp thuở ban sơ
Thuần khiết yêu thương trải bến bờ
Thơ dại nụ cười khơi mộng tưởng
Vụng về ánh mắt nối duyên tơ
Niềm riêng vẫn giữ không lần ố
Tâm sự chưa trao chẳng ý mờ
Nào biết thời gian phai dáng cũ
Nên tình ướp gởi những vần thơ
Hướng Dương
20/05/2015

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

TIẾC NUỐI HÈ XƯA



Một mùa hè nữa lại tới

Cũng mấy năm rồi, tôi không còn cái cảm giác háo hức hè về .

Không phải còn đi học mong đến ngày nghỉ vì tôi đã lớn tuổi , cũng không phải là cô giáo để được nghỉ mấy tháng hè đi du lịch . Mà hè về tôi mới được cùng các con thư thả trong mấy tháng liền

.

Ngày các con còn nhỏ, còn học mẫu giáo ; học cấp 1 ; học cấp 2 thì khi hè về với gia đình tôi vui lắm .

Mỗi sáng , các con không phải mắt nhắm mắt mở bước chân xuống giường , lật đật làm vệ sinh cá nhân rồi vừa mặc quần áo vừa ăn sáng , có khi còn sớm quá ăn không nổi , ông xã vừa thổi cơm vừa cho con ăn , tôi kiểm tra lại vật dụng cho con, đặt sẵn dép giày trước cửa để con không mất thời gian tìm kiếm.

Biết là làm vậy con sẽ có tính ỷ lại nhưng phải làm sao được : Nhà tôi cách trường đến 5 cây số , 6h45 vào lớp thì con trẻ có dậy sớm lắm cũng chỉ được 15 đến 20 phút để làm vệ sinh , ăn sáng ... còn tất cả thời gian dành cho việc đến trường . Muốn con có được vài phút thư giãn trước khi vào lớp thì cả nhà phải tất bật như vậy .

.

Nghỉ hè , gia đình tôi dậy muộn hơn chút, các con có thời gian ngủ thêm, không có tiếng thúc hối : ''Ăn nhanh không thôi trễ học nè ''

Không có cảnh các con quýnh quáng khi lỡ quá vài phút quy định .

Và cánh đồng nhà tôi rộn ràng tiếng cười khi các con chạy đuổi nhau hay rượt theo chú ve to tiếng ...

Nghỉ hè , mùa mưa cũng đến , nhà tôi có thêm món canh riêu cua trong mỗi bữa ăn . Hầu như các con tôi đều biết chế biến món ngon này :

- Ra ruộng , lội quanh bờ một chút là có một mớ cua kha khá .

- Đem vào nhà, mỗi người một nhiệm vụ : làm cua , giã cua lấy nước ; hái rau , nhóm lửa ...

- Nhiệm vụ sau cùng là thưởng thức món canh ngon ấy trong bữa cơm gia đình.

Nghỉ hè mùa thả diều :

Cánh đồng nhà tôi rất rộng nên thú vui của các con là thả diều vào mỗi buổi chiều , con diều được làm bằng giấy báo gắn thêm râu ria đủ màu , dán tuy vụng về nhưng các con rất thích , Mấy anh em chạy theo cánh diều lộng gió reo vui

Có lần trời được gió, diều bay lượn rất đẹp nên đến tối rồi con vẫn không chịu cuốn dây để nghỉ , tôi phải dỗ ngọt rồi hăm he con mới chịu thôi.

Nghỉ hè , cũng là vào vụ mùa mới.

Cánh đồng nhà tôi thật vui khi cả nhà đều tham gia tỉa bắp , tỉa mì . Kẻ gieo giống, người bỏ phân, lấp lỗ ... các con vừa làm vừa nghịch nên ba mẹ phải nhắc nhở luôn miệng

Rồi cuối ngày nhìn lại miếng đất sạch sẽ bằng phẳng hứa hẹn vụ mùa tới sẽ tốt đẹp thấy lòng vui phơi phới .

...

Con lên cấp 3 rồi vào Đại học

Khoảng thời gian ở nhà ít dần , cả khi hè cũng vậy - học và học nên không còn thời gian đi bắt cua , bắt cá .

Không còn thời gian chạy nhảy trên đồng tìm dế hay thả cánh diều bay cao trên bầu trời lộng gió .

Tôi cũng không còn thấy hè về lúc nào nữa, chỉ khi vô tình thấy hoa bằng lăng rực tím mới biết rằng hè đã sang rồi.

Bây giờ các con đã ra trường và đi làm, khái niệm hè không còn nữa. Làm việc xa nhà nên chỉ những ngày lễ gia đình mới được sum họp đông vui

...

Đã vào hè rồi , vẫn là mùa hè đó và lòng tôi chợt xao xuyến tiếc nuối vu vơ .

Tiếc tiếng ve không còn rộn rã ,tiếc những phút giây mong đợi xa xưa ,

Tiếc cánh bằng lăng vô tình cứ nở để trong tôi thêm nhớ thuở hôm nào

HƯỚNG DƯƠNG

19/05/2015

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

THƯƠNG NHỚ CHỊ CHÂU

Tháng năm về với nhiều nỗi nhớ , có nỗi nhớ ngọt ngào nhưng cũng có nỗi nhớ thật xót xa.
 Tôi nhớ chị,  người chị gầy gầy với đôi mắt buồn nhưng giọng cười thật dễ mến . Tôi nhớ chị , người chị luôn chu đáo làm tôi cảm thấy nhỏ bé khi được ngồi bên
Được quen chị là Duyên , cái Duyên trong đời nhưng tiếc thay quá ngắn ngủi : Chỉ hơn  một năm quen biết rồi ly biệt cũng thật đau lòng.
Chỉ hơn một năm  thôi nhưng sao quá nhiều kỷ niệm .
 Một ngày cuối tháng sáu năm 2013 , chị hẹn tôi đi chơi , chị em gặp nhau ở nhà sách Bach Đằng BR. Dạo quanh chọn vài quyển sách và cái chuông gió mà tôi rất thích , mua mấy tấm thiệp chuẩn bị lễ Vu Lan  rồi tôi cùng chị về nhà chuyện trò trao đổi những vui buồn, những kinh nghiệm viết blog với nhau .
 Chị kể tôi nghe đã làm clip thơ  để lưu giữ những bài thơ của anh trai mình ...
Tôi đọc chị nghe bài thơ mới viết và  nhiều điều thú vị .
Câu chuyện kéo dài , tôi quên mất thời gian mãi đến hơn 4h chiều mới về . Chị lại làm tôi bất ngờ với chiếc bánh kem mừng sinh nhật lần thứ 50 của tôi và quyển sách làm quà rất đẹp


Rồi ngày định mệnh ấy , ngày đầu xuân 2014 , chị điện thoại cho tôi báo tin chị đi khám bệnh , giọng chị có chút lo lắng nhưng chị lại trấn an tôi : Chưa có kết quả em ạ, chắc cũng bình thường thôi.
Những lần gọi sau , chị cũng bảo thế nhưng giọng buồn buồn và bảo : Chắc chị không về BR nữa rồi, giờ phải ở Sài Gòn  điều trị ...
Tôi linh cảm có điều gì đó ghê gớm nhưng không dám hỏi , cho đến một buổi sáng tháng 5 , cháu gọi chị bằng cô báo cho tôi tin dữ : Chị đã bỏ nhà ra đi không mang theo gì cả : điện thoại. giấy tờ , tiền bạc, áo quần ....
Từ đó đến nay, mỗi khi có việc đi Long Toàn hay ngang nhà sách BĐ lòng tôi lại trào dâng nỗi buồn , tôi thấy mình như hụt hẫng mỗi khi nhớ về chị.  Tôi thấy mình vẫn còn vô tâm lắm với tình cảm chị dành cho và tôi ân hận : giá như tôi cố gắng dành cho chị thời gian nhiều hơn chút để có thể chuyện trò cùng chị nhiều hơn chút vì cuộc đời ngắn ngủi thế kia ...
Vắng chị, tôi ít viết bài đăng lên blog Tiếng Việt vì đâu có chị xem đâu, tôi cũng ít làm thơ vì chị đâu còn hỏi thăm bài mới của tôi nữa.
Cái sinh nhật tôi dự định tổ chức cho chị vào tháng 6 năm sau không thành hiện thực, vì chị đã xa rồi, xa rất xa tôi.
Tháng năm , ôi tháng năm làm tôi nhớ chị vô cùng - chị ơi !
Ngọc Cầm
18/05/2015

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

KHÔNG ĐỀ



Đừng đem tâm trí gói niềm đau
Chớ để bâng khuâng khổ lụy trào
Cứng rắn gạt qua bao huyễn mộng
Bình yên hai chữ sẽ dâng trao
Hướng Dương
12/04/2015

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015

Hoa lan








Con yêu tặng mẹ mấy giờ lan
Duyên dáng đơm bông nét dịu dàng
 Nhè nhẹ tóc tiên hương phảng phất
Nghiêng nghiêng hồ điệp dáng mơ màng



Bình tâm những lúc đời buồn bã
Dưỡng tánh  mỗi khi dạ bất an
Chăm sóc cho hoa như nhắn nhủ
Thương mình hơn nữa dẫu xuân tàn
Hướng Dương
12/04/2015

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2015

HƯƠNG HOA


Hương hoa
Chợt nghe thoang thoảng ngọt mùi hương
Dõi bước tìm theo - đẹp lạ thường
Cành lá xanh nghiêng trong gió sớm
Cánh hoa trắng trải dưới làn sương
Xuân đi sao vẫn còn lưu luyến
Hạ tới cớ gì lại vấn vương
Bỗng nhớ gọi tên : mai chiếu thủy
Đợi mùa mưa đến - tỏa thơm hương
Hướng Dương
10/04/2015

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2015

CẢM XÚC NGÀY VUI ( THƠ XƯỚNG HỌA CÙNG BẠN BÈ )



CẢM XÚC NGÀY VUI
Thi hữu lần đầu gặp gỡ thôi
Mà như thân thiết tự lâu rồi
Khoan thai giọng đọc vang vườn rộng
Giòn giã tiếng cười trong nắng oi
Chia sẻ vần thơ nhiều mến mộ
Gởi trao bức ảnh lắm bồi hồI
Phút giây hội ngộ qua nhanh quá
Chỉ muốn thời gian mãi chẳng trôi
Hướng Dương
09/04/2015
( Kỷ niệm ngày hội ngộ với các thi hữu đàn anh Cao Lãnh và Bà Rịa - Vũng Tàu )

Các bài họa


Bài họa

Bạn bè vui vẻ quá đi thôi
Thân thiết tưởng như lâu lắm rồi
Sương sớm giăng đầy không thấy lạnh
Nắng trưa chiếu rực chẳng nghe oi
Đường xa gặp gỡ đâu nhiều lúc
Sức yếu thăm nom được mấy hồi
Tình cảm trước sau luôn thắm đượm
Mặc cho năm tháng hững hờ trôi
Quảng Nam
.

Ở XA..
Ở xa thấy rứa thích quá thôi
Thầm ước biết thơ cũng để rồi
Được vô trong nớ chơi đất mát
Thoát khỏi chỗ này chịu trời oi
Xem văn làm bạn xưa nay thế
Coi võ kết thân chẳng mấy hồi
Hương vui gặp gỡ còn lưu mãi
Cho dù xạ kia theo nước trôi......
Phan Bình

HỘI NGỘ VƯỜN ĐIỀU
Lần đầu tìm đến gặp nhau thôi
Đáp nghĩa chi giao gợi ước rồi
Vòm lá nắng len lay bóng nhỏ
Cành điều gió lộng bớt nồng oi
Cơm chay đạm bạc lòng vui mở
Ý tứ lâng lâng dạ cảm hồi
Tai lắng men tình thơ đọc chậm
Thời gian rón rén bước trôi trôi!
Nguyễn Đắc Thắng
20150407
.
DÒM THÔI

Tuy thèm nhưng chỉ biết dòm thôi,
Nhìn bạn gặp nhau sướng quá rồi.
Không ngại đường xa trời lại nực,
Chẳng lo chốn lạ gặp ngày oi.
Giai huynh tứ hải vui tao ngộ,
Xướng họa đường thi lại tái hồi.
Xem ké mà sao lòng lại quặn!
Chán mình sống phí để đời trôi.
Nhatthuyh
.
TÌNH THƠ GIAO HẢO
Lo sợ chiều rơi bóng vụt trôi,
Lòng vui bất chợt bỗng bồi hồi
Thời gian giục giã ngoài hiên vắng
Thi tứ tràn trề giữa nóng oi
Ngâm vịnh mấy khi cao hứng thế?
Ca ngâm mỗi lúc bổng dâng rồi!
Bạn bè thơ rượu thành giao hảo
Dẫu mới lần đầu tri ngộ thôi.
Ngày 09/4/2015
_ Điều Giản Dị
.
Vườn Hội Ngộ
Hội ngộ lần đầu có vậy thôi
Lòng nghe âm ĩ mấy năm rồi
Điều xòe tán mát vơi hè bức
Trà ngát hương nồng bớt nắng oi
Trao đổi văn thơ câu thâm thúy
Hỏi thăm gia cảnh chuyện liên hồi
Tình chưa trải hết chiều nghiêng bóng
Ai níu thời gian chậm chậm trôi
Vanhuynh Nguyen
.
CHIA TAY

Ngã bóng trời chiều tạm biệt thôi
Vườn thơ giao cảm gởi nhau rồi
Ta rời bằng hữu lòng chan chứa
Xe vượt bụi đường nắng bức oi
Man mác ngoái nhìn dòng rẻ tách
Bâng khuâng đeo đẳng nẻo quy hồi
Hợp tan dẫu biết bèo mây vẫn
Trân trọng tâm tình chẳng để trôi.

Cao Linh Tử
9/4/2015
.
CHÂN TÌNH
Vườn điều tiếp bạn có vầy thôi
Bằng hửu đải nhau thế được rồi
Sáng đải cơm chay nhiều năng lượng
Trưa chiêu trà đá giải trời oi
Đề thơ nối vận tâm hoà ý
Câu cú liền niêm hồi tiếp hồi
Tấm tình chủ khách mong anh nhận
Đạm bạc nhưng mà chắc củng trôi.
Châu Nam Phong
.
Gặp Bạn
Bạn đến rồi bạn sẽ về thôi.
lòng vương hay vấn cũng xa rồi.
Xôn xao ngọn gió mênh mang mát
Tản mạn vần thơ chẳng chút oi.
Tiếp bạn trà xanh lòng áy náy.
Cơm chay lót dạ thấy bồi hồi.
Người đi có nhớ người ở lại.?
Đối cảnh hoàng hôn lặng lẽ trôi.
SONG HUỲNH
.
Họa với Song Huỳnh

CẢM KÍCH

Dù chưa trọn vẹn cũng đành thôi
Tiếc ánh tà dương ngã bóng rồi
Lăn bánh đường xa cơn nắng đậm
Cảm niềm vinh hạnh buổi trời oi
Vì nhau ẩm thực chay hai bữa
Bởi hạp cười vui tếu mấy hồi
Cảm kích thâm tình cô chủ ấy
Nhớ trời đông lại ngắm mây trôi

Cao Linh Tử
.
(Tặng chị Song Huỳnh)

Hội ngộ hôm rồi thiệt quá vui
Thương sao buổi ấy sớm qua rồi
Trà thơm thơ vịnh vui câu tếu
Điều rợp bóng xòe dịu tiết oi
Hảo ý cơm chay dùng giản tiện
Nhiệt tâm chị chủ ngẫm bồi hồi
Ngày mai biết được về thăm lại
Tận dụng thời gian tránh để trôi.
Nguyệt Anh

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2015

ƯỚC GÌ



Ước gì trở lại được ngày xưa
Tôi chẳng buồn vui chuyện nắng mưa
Tôi chẳng bâng khuâng đời nghiệt ngã
Để không vương vấn mảnh tình thừa


Tôi sẽ thương mình - thương rất thương
Thương dòng nước mắt những đêm trường
Thương bờ môi héo - thương làn tóc
Thương giấc không tròn mộng vấn vương

Chỉ một lần thôi - chỉ một lần
Cho tôi trở lại những ngày xuân
Để không lạc lối trên đường nhỏ
Để bến bình yên vẫn thật gần
Hướng Dương
03/04/2015


Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

TRÁCH ( HỌA CÙNG ANH CAO LINH TỬ VÀ BẠN BÈ )

TRÁCH

Có buồn duyên số cũng là đôi 
Nghĩa ấy bây chừ chỉ thế thôi 
Than thở đêm khuya riêng bóng chiếc 
Tủi hờn ngày vắng lẻ mình tôi 
Xuân qua, hạ đến phai lời hỏi 
Thu lại, đông sang nhạt tiếng mời 
Bởi sợi tơ hồng không khéo nối 
Nên chăn chiếu lạc dẫu chung đời

Hướng Dương
.....

ĐỘC ẨM

Nghe đồn cha mẹ em hiền
Cắn cơm không bể cắn tiền bể hai
Ca dao
.
Từ lúc mảnh tiền cắn vỡ đôi
Chung đơn mỗi sáng chỉ mình thôi
Lặng nhìn nắng sớm sương và lá
Khẻ rót trà xưa bóng với tôi
Vị đắng quen dần quên mất mát
Lời êm tắt hẳn hết chiêu mời
Dây dài giếng cạn thôi đành vậy
Xót nửa vườn hoang một cảnh đời.

Cao Linh Tử .
---------------------

CÁC BÀI HỌA CỦA BẠN

ĐỦA LỆCH

Bao người đơn lẻ rất thèm đôi,
Đủa lệch nào hay cũng ráng thôi
Tốt nhịn giữ yên tình với nghĩa,
Giỏi nhường nên việc bạn và tôi.
Đừng so thiên hạ nồng men thắm.
Lại nghĩ riêng ta nhạt rượu mời.
Trái đất vần xoay thời mỗi thế.
Quăng đi buồn tủi cứ vui đời.
Nhatthuyh
15/3/015
---------------------------

NHÀN CA

Đồng tiền mê đắm rẽ chia đôi
Cũng bởi sang giàu dễ vỡ thôi
Yên phận sớm chiều trăng với nước
Thủ thường năm tháng rượu và tôi
Đừng buồn độc ẩm không người đợi
Chẳng tiếc mâm cao lắm kẻ mời
Nhiều lúc một mình vui tuế nguyệt
Còn hơn chung đỉnh ngộ tình đời.

Ngày 14/3/2015_ ĐGD
-------------------------------

Có đôi

Cặp đũa ngày ngày vẫn sóng đôi
Cùng ăn cùng ở với nhau thôi
Đêm nằm ấm áp chăn và gối
Ngày chén no nê bạn với tôi
Đau khổ chia đôi thì vợi bớt
Vui mừng xẻ nửa phải chi mời
Vắng ai mấy phút là nhung nhớ
Nguyện sống yêu thương đến suốt đời.

Xuân Phương 18 / 3 / 2015





Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

NGUYỆN CẦU

Mùng một đầu năm em đến chùa
Nguyện cầu sức khỏe - mẹ già nua
Mong Người phúc thọ dài năm tháng
Vui vẻ nhìn con cháu nghịch đùa
.
Mùng một đầu năm em đến chùa
Bạc tiền em chẳng ước hơn thua
Chì cầu hạnh phúc đời viên mãn
Đầm ấm yêu thương - thế đã vừa

HƯỚNG DƯƠNG
Mùng một Tết Ất Mùi

Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2015

MƠ ĐÔNG

\Vẫn muốn làm thơ để thả lòng
Mơ về chốn cũ những ngày đông
Hắt hiu gió níu tay anh ấm
Lành lạnh mưa vương gót ngọc hồng
Bao thuở duyên ưa tìm mộng đẹp ...
Mấy khi tình thắm đượm hương nồng ?
Còn chăng sương mỏng giăng mờ mắt
Luyến ái mà chi - chỉ bận lòng.
HƯỚNG DƯƠNG
12/02/2015