TRANG VĂN THƠ

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

VỀ QUÊ CŨ

Cứ ngỡ hai tuần về quê là nhiều lắm, là không biết làm gì cho hết khoảng thời gian ấy nhưng ai dè chẳng đủ cho tôi đi thăm quê, thăm bạn, thăm bà con
Cảnh vật ở quê tôi khác quá, phải đi qua lần thứ hai tôi mới thấy cái giếng trước nhà cũ của mình.
Nhà cửa nhiều hơn, san sát nhau, nằm cạnh đường , những bờ chè tàu ngày xưa biến mất, thay vào là hàng rào lưới B40 ,  xóm có thêm mấy cái quán tạp hóa nhỏ nữa
Tôi hỏi thăm một phụ nữ lớn tuổi : Chào dì, cho con hỏi thăm nhà chú Ba con bà Tám B... ở đâu ạ?
Vài người hiếu kì khi thấy người lạ ( ờ, tôi đã là người lạ trên chính quê mình rồi mà) thay nhau chỉ đường và hỏi : Cô ở SG về à?
Dầu đã cố gắng nói tiếng quê hương nhưng vẫn không tròn trịa , đúng là tôi ....
Người phụ nữ lớn tuổi nhìn rõ tôi rồi hỏi : Cô là con ông D mà, đi miền Nam lâu rồi, phải không? Nhà cô kìa , giờ chú  ... hắn  ... ở đó ( tôi không nhớ nổi tên người được nhắc đến ) Còn cái nền nhà thờ không có ai ở cả...
Tôi cảm ơn rồi quay đi để giấu giọt nước mắt chực trào trên khóe.
Anh xã bảo nhỏ : Em đi lâu vậy mà người ta còn nhớ em ha
Tôi nói : Vì em giống Bà nội, giống Ba nên dễ nhìn mà

Thắp nhang cho bà Tám xong , tôi và anh lên Minh Tân , quê ngoại tôi. Ghé quán đầu đường mua thẻ nhang đi viếng mộ ông bà ngoại , người chủ quán nhìn tôi rồi hỏi: Cô về thăm tộc nào?
Khi nghe tôi nói cháu ngoại tộc Nguyễn văn , bà vui mừng hỏi thăm má tôi và gởi lời thăm ( giờ tôi mới biết quê tôi ít người đi xa lắm, nên chỉ cần nói họ tộc là người ta nhận ra mình ngay )
Đi buổi chiều, trời lại chuyển mưa giông , anh xã hối tôi gâp rút kẻo mắc mưa
Anh hứa sẽ đưa tôi trở lại lần nữa để tôi thăm mảnh vườn cũ và cái bến sông mà tôi luôn nhắc với anh.
Nhưng rồi công việc cứ kéo dài, anh không có thời gian đưa tôi đi như đã hứa

Lòng tôi lại ấp ủ ước mơ : Một ngày gần đây tôi sẽ về ...
HƯỚNG DƯƠNG
30/05/2016