TRANG VĂN THƠ

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

VIẾT CHO BA


Hôm nay ngày giỗ Ba, đã mấy năm rồi nhưng con vẫn như thấy lại ngày Ba đi mới đây thôi.
Ký ức con vẫn thấy Ba nằm đó bình thản như đang ngủ, chẳng biết xung quanh Má và các con than khóc nghẹn ngào.
Ba nằm đó không còn chút lo toan cho cuộc đời, mọi người đến bên Ba thật thân quen nhưng lại xa lạ... Ba còn biết gì đâu Ba ơi!
Con ân hận vô cùng Ba biết không? con biết ngày hôm đó Ba mong các con lắm, ngày Tết Dương lịch mà, thế nào các con cũng về thăm Ba Má thôi, nhưng công việc nên con hẹn thầm '' mai hẳng về...'' có biết đâu ngày đó là ngày cuối cùng Ba sống trên cõi đời này...
Ngày mai chẳng bao giờ đến cho con gặp Ba cười vui cả, ngày mai chẳng bao giờ đến cho con được nghe tiếng nói Ba, ngày mai chẳng bao giờ đến cho con được ngồi bên Ba nhìn khuôn mặt hiền hòa, giọng cười sảng khoái của Ba... Cái ngày mai ấy sẽ không bao giờ đến... Ba ơi!
Giờ đây, chỉ còn di ảnh Ba mỗi khi con về nhà, nhớ Ba con nghe lại bài hát cũ, nằm trên chiếc giường Ba đã từng nằm, nhìn lại dòng chữ Ba viết... nghe bên tai con vẫn còn tiếng cười của Ba, giọng đọc thơ khi Ba giảng giải cho con nghe nhân nghĩa ở đời...làm sao con tìm lại được ngày xưa...
Nhớ Ba lắm Ba ơi!
(Kỷ niệm ngày Ba mất 23-11 âl.)

VIẾT CHO BA (Kỷ niệm ngày giỗ Ba)



Bài đăng lại nhân kỷ niệm lần giỗ thứ 5 của Ba

...

Ba kính yêu của con!

Mới mà đã 4 năm rồi đó Ba, 4 năm con xa Ba mãi mãi, 4 năm con chỉ gặp Ba trong tiềm thức, 4 năm con luôn nhớ về kỷ niệm tuổi thơ có Ba trong đời.
Ngày con còn nhỏ, thích nhất là được đi cùng Ba, đi theo con tàu bập bềnh sóng nước vào lúc đêm về, rồi đến sáng hai Ba con vào quán cafe, Ba thì ly cafe đắng con nhâm nhi ly sữa nóng....
Lớn lên, con vẫn là đứa con được Ba yêu thương nhất, dầu có lúc nhà mình quá khó khăn Ba bảo con hy sinh cho các em được học, Ba nói một mình con đi học thì cả 5 đứa em phải nghỉ, còn nếu một mình con nghỉ thì các em đều được đến trường...
Con khóc mất mấy ngày nhưng không buồn Ba vì con là chị cả mà, cũng như Ba là anh cả vậy. Ba là tấm gương cho con, Ba nhỉ!
Từ đó, con cùng Ba Má lo cho các em, con cũng cùng Ba làm rất nhiều việc và càng lớn con càng nhận ra nhiều đức tính đáng quý của Ba...
Ba là một người tốt bụng, sẵn sàng giúp đỡ mọi người, Ba là người hoạt bát, vui vẻ nhất là Ba rất rộng lượng. Ba thường dạy con ở đời không phải tiền quý nhất mà là nghĩa tình, nghĩa tình bền lâu với thời gian còn tiền lại gây nhiều hệ lụy.
Ba sống rất tình cảm, nơi nào có Ba nơi ấy rộn tiếng cười nên từ ngày Ba đi nhà mình vắng vẻ, Má vốn ít nói lại càng thêm lặng lẽ, dầu các con vẫn thăm nom, nhà mình cũng thêm cháu...... nhưng không lấp được khoảng trống thiếu Ba.
Con không được đến trường học, nhưng lại học được ở Ba rất nhiều, học được sự trầm tĩnh, học cách đối nhân xử thế...Ba thường nói vậy.
Vì vậy nên không ai biết một con người có vẻ rất mạnh mẽ, hầu như không ngại bất cứ khó khăn như con lại rất mềm yếu...Ba mất, không thấy con khóc nhiều nhưng con dễ dàng rơi nước mắt khi có một mình ngồi nhớ đến Ba.
Con chỉ là con khi đi qua những nơi Ba cùng con đã tới, khi từ Đà lạt về mà không có Ba ra ngõ đón con...nhiều lúc công việc con bộn bề, Ba vào nhà con để coi thử sao con lâu ra thăm Ba Má vậy?
Nhớ tiếng xe của Ba quá, Ba ơi!
Con thầm mong nếu có kiếp sau thì con vẫn là con gái của Ba mãi mãi...Ba nhé!

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

HỒN MÂY (Họa thơ anh Cao)


Bài xướng

MÂY
Rời xa đất tổ biến thành hơi
Chắp cánh thăng hoa dạo khắp nơi
Mượn ánh nắng tươi thay sắc áo
Theo làn gió nhẹ vẽ khung trời
Cơn dông dữ dội ngang tàng nổ
Giọt lệ lạnh lùng trĩu nặng rơi
Xối xả đầm đìa cơn thống hối
Hoàn nguyên dáng cũ suối sông mời.

CAO LINH TỬ
.

Bài họa:
Hồn mây
Bay bổng nhẹ nhàng một thoảng hơi
Mơ hồ như khói tỏa muôn nơi
Bềnh bồng sáng dạo xanh màu lá
Mờ mịt chiều buông tím sắc trời
Phiêu lãng đầu non lòng vẫn nhớ
Viễn du cuối bể lệ còn rơi
Cố hương lưu luyến dòng sông cũ
Khe khẽ trong tim tiếng gọi mời
HƯỚNG DƯƠNG
25/11/2012

NỖI NIỀM




NỖI NIỀM
Lóng lánh giọt sầu mặn ướt môi
Buồn chi cho héo nụ hoa cười
Mênh mang đêm trắng, lòng thao thức
Một kiếp nhân sinh mãi nổi trôi
..Lạnh lắm sương khuya hờ hững rơi
Thương ai đơn độc bước chơi vơi
Đếm thời gian đến hồn ray rức
Nặng nỗi niềm riêng với cuộc đời

Hướng Dương

BẼ BÀNG


BẼ BÀNG
Nhắc nhở làm chi chuyện thuở xưa
Đau lòng nhau lắm mấy cho vừa
Nghẹn lời nuốt vội đôi dòng lệ
Một chút bẽ bàng... thôi đón đưa

.
Từ đó lòng ta như hóa đá
Yêu thương thôi nhé đã chia xa
Quay lưng đưa tiễn khung trời mộng
Lặng lẽ vui buồn... ai hiểu ta?

HƯỚNG DƯƠNG

 22/03/2012

LỠ HẸN


Trăm năm thề hẹn cũng bằng không

Lỡ mối duyên tơ đứt chỉ hồng
Lỗi nhịp cung đàn buông tuổi mộng
Tan câu đôi lứa chẳng hoài mong
Tình xưa nào đợi cùng mây gió
Cảnh cũ đâu chờ với núi sông
Lãng đãng hơi sương mờ trong mắt
Xa vời sao vẫn luyến lưu trông 
HƯỚNG DƯƠNG

TÂM TƯ


 



Tâm tư
Ba mươi năm lẻ cách quê hương
Biền biệt tin nhau mấy nẻo đường
Duyên cũ cứ ngờ lòng chẳng nhớ
Tình xưa nào biết dạ còn vương
Tha nhân sầu gởi hồn mây khói
Viễn khách buồn trao mộng gió sương
Gọi mãi người đâu sao chẳng thấy
Tơ chùng vương rắc lối muôn phương
Hướng Dương
29/04/2010

GỞI LÒNG


GỞI LÒNG
Tôi gởi lòng tôi với gió mây
Với bao hoài niệm nhớ nhung đầy
Với tình cô lẽ người năm ấy
Một thoáng mơ xưa trong phút giây
.
Tôi gởi lòng tôi theo ánh trăng
Theo yêu thương thuở mộng đêm rằm
Dặt dìu tiếng nhạc trong sương khói
Mơ bóng ai về... ai nhớ chăng?
.

Thơ thẩn gởi lòng... tôi vẫn mơ
Vẫn lưu luyến mãi vẫn mong chờ
Người xa còn nhớ ân tình cũ
Vẫn đợi ai về gieo ý thơ...
Hướng Dương

ĐÊM...


Rả rích dế canh thâu
Như khúc nhạc đêm sầu
Tình thơ còn đứng đợi...
Mỏi mòn bước trăng sao

Đêm vẫn là đêm vắng
Mênh mông bóng sương mờ
Đem chút tình sâu lắng
Dệt đầy những vần thơ

Bao nhiêu là mơ ước..
Bao nhiêu là đợi mong
Bên nhịp cầu Ô thước
Tiên Nữ nhớ duyên không...

Đêm còn không đêm ấy
Một chút tình chia xa
Một người đi đi mãi
Còn lại chỉ mình ta

Hướng Dương




CHÚT XAO LÒNG

Mở google map thành phố Đà Nẵng coi, để vài bữa nữa về tìm đường cho dễ, nhìn con đường Lê Duẩn, mình chợt thấy lòng khó tả...
Con đường Thống Nhất ngày ngày mình đi về, tắt qua chợ Ga, về đường Ông Ích Khiêm đến bãi biển Thanh Bình là đến nhà ông bà nội...
Bãi biển ngày xưa thanh bình như tên gọi, lũ nhỏ chúng mình đùa chơi thoải mái, chơi rồi tắm, tắm xong rồi chạy chơi tiếp... đến khi ông nội xách cây roi mây ra mới chịu trở về...
Ôi! cái ngày xưa ấy...!
Biết nói sao về ký ức xa xưa
Vì bây giờ mình đã là khách lạ ...
Bạn còn đó nhưng ngỡ ngàng xa cách....
Gặp nhau chi rồi thêm chút ngại ngùng
Ông bà nội đã vào ở với ba má, nên chẳng còn chỗ để mình trú lại lâu...
Thôi! cứ làm viễn khách dầu đây chính là quê hương của mình.
HƯỚNG DƯƠNG

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

NHỚ BẠN


Quê hương nơi ấy có thầm vương
Hình bóng ai xa mấy dặm trường
Cách trở tình sâu luôn luyến nhớ
Xa xôi nghĩa nặng mãi hoài thương
Nào thời niên thiếu cùng chung lối
Nay buổi hoàng hôn lại rẽ đường
Lòng ước mong còn khi gặp gỡ
Chỉ e nắng nhạt phủ màn sương
Hướng Dương