TRANG VĂN THƠ

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

MONG ƯỚC

Có một ngày tôi trở lại chốn xưa
Bao kỉ niệm bỗng ùa về trong mắt
Tôi chợt thấy lòng mình sao quặn thắt
Đường xưa đây cảnh cũ ở đâu rồi?
.
Tôi sẽ trở về với tuổi thơ tôi
Mơ mộng hồn nhiên tiếng cười trong vắt
Để chân trần chạy tung tăng bờ cát
Ngập gió chiều vị biển mặn bờ môi
.
Có một ngày tôi trở lại là tôi
Tôi chẳng yêu cho tim buồn ngơ ngác
Chẳng thèm dấu nỗi niềm trong câu hát
Chẳng cứ vì ai mới yêu biển thật nhiều
...
HƯỚNG DƯƠNG
18/03/2016




Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

VỀ QUÊ

Vậy là thằng nhóc đã đặt cho ba má hai tấm vé khứ hồi SG-ĐN
Một chuyến về quê chồng chắc là thú vị lắm. Chưa gì mà bạn đã mời về quê mình để họp mặt lớp rồi, ôi vui thật đó.
Hai vợ chồng sẽ đi thăm mộ ông bà Nội Ngoại , thăm lại mảnh đất nhà cũ, thăm lại cái giếng ở trước nhà , thăm lại con sông Vu Gia mình yêu mến.
Nhắc đến con sông mình lại nhó những lá thư thả trôi theo dòng nước lẫn theo giọt nước mắt đầu đời.
Ừ, ngày đó mình khờ thật, cái gì cũng khóc , chỉ là những tờ thư mà cũng tức tưởi như bị đòn đau , rồi lật đật cúi xuống sông rửa mặt để không bị ai phát hiện đôi mắt đỏ hoe ướt nhẹp.
Mình dấu chuyện đi vào Nam nên bạn bè chẳng ai biết, cứ ngỡ mình chuyển trường đi đâu đó thôi nên khi bạn thấy mình khóc , xúm đến an ủi : Mai mốt về họp lớp cũng gặp lại mà , nín đi nha.
Ngày đó mình khờ thật nên cứ mong ngóng một cuộc gặp gỡ để mình chia tay , khờ thật khi cứ nghĩ đi rồi sẽ về, xa rồi sẽ gần ...
Ngày đó mình khờ lắm
...
Anh xã bảo muốn đi mấy ngày cũng được , mình quyết định sẽ đi nữa tháng . Chẳng biết làm gì với số thời gian dài như thế nhưng cứ dự định thế đi . Mình muốn lang thang ĐN vài ngày , muốn ra biển trong những ngày mình ở đó, nếm vị mặn của biển để nhớ lại một thời xa xưa ... chiều nào cũng bị ông nội la vì cái tội tắm lâu.
Mình muốn về thăm lại Hòa Khánh , cũng chẳng biết để làm gì... cứ đi vậy thôi.
.
HƯỚNG DƯƠNG
13/03/2016