Tôi nợ mùa thu một khoảng trời
Với vần thơ gói ánh chiều rơi
Mộng mơ tôi mượn tình hư ảo
Nên nợ đeo mang suốt cuộc đời
Tôi nợ mùa thu bởi quá yêu
Yêu đường xưa vắng - cảnh đìu hiu
Hồn nhiên tôi ngỡ thu là thế
Nên mắt vương vương mãi sóng chiều
Một lần tôi bước đến vườn thu
Mờ ảo quanh tôi bạc khói mù
Tâm sự vơi đầy - nên lạc lối
Hiểu ra ... tôi đã nợ mùa thu
HƯỚNG DƯƠNG
22/09/2015