TRANG VĂN THƠ

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

YÊU BIỂN

Ngày đầu về ĐN, tôi ra biển thật sớm lúc 4h30 sáng
Nằm dài trên cát , vốc từng nắm chà lên da thịt , tôi như sống  lại thưở 15-16 tuổi, cũng tập thể dục , cũng tắm biển sớm như thế này.
Hôm ấy biển động nhẹ , từng con sóng mang bọt trắng xóa cứ ùa vào đập vào người rồi lại giật ra xa...sóng cao quất vào mặt , nước biển thấm vào môi mằn mặn, tôi thích thú nhưng có phần hơi sợ... vì gần 40 năm rồi mới bước chân xuống biển mà
Gió lạnh làm môi tím ngắt nhưng tôi vui lắm, anh xã nhắc : Em lạnh rồi, lên bờ nha.
Tôi hét to trong tiếng sóng: Không , em tắm nữa...
Tôi như đứa trẻ, bảo anh xã: Dẫn em ra xa chút đi
Nhưng chỉ ra có chút xíu, nước mới ngang ngực là tôi ngợp rồi, một tay níu chặt anh, còn một tay tôi khoác nước lên tóc, lên mặt , lên cổ, nín thở ngụp xuống để cảm nhận được da thịt ngâm trong biển ấm, cái lạnh tan đâu mất.
Những người trên biển đều quay lại nhìn tôi và cười
Một cô lớn tuổi bảo : Tắm biển mà níu cứng ngắc rứa, làm răng mà tắm được
Tôi ngượng ngùng: Cháu sợ ...sóng.
Cô cười to rồi bơi ra xa...
Ngâm mình trong nước biển gần 40phút tôi mới chịu lên bờ
Anh xã bảo : Tắm sớm lạnh quá, mai anh không đi đâu
Tôi hào hứng : Không đi thì em đi một mình...
Nhưng ngày mai, rồi ngày mai nữa tôi không có thời gian
Rồi biển ô nhiễm...
Vậy là dự định của tôi bất thành

Nơi đất khách tôi luôn nhớ về dòng sông Vu Gia và biển
Và mãi mãi tôi vẫn luôn yêu biển mà thôi
HƯỚNG DƯƠNG
12/05/2016