TRANG VĂN THƠ

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

ÉN VỀ


Kết quả hình ảnh cho CHIM ÉN

Chiều nay chim én bay nhiều , sực nhớ đã giữa tháng 11 âl, vậy là sắp sửa đón mùa xuân mới rồi
Còn nhớ ngày xưa, tháng này thu hoạch lúa mùa, én về nhiều lắm, chao liệng là là trên ngọn lúa đang ngã nghiêng trong gió, cất tiếng kêu ríu rít gọi bầy.
Tôi thường đứng ngẩn người ra nhìn chim bay lượn mà quên cắt lúa. Mấy chú chim chắc ngỡ tôi là ông bù nhìn rơm đứng canh ruộng nên cứ bay qua bay lại, liệng sát người tôi nghe mát rượi
Tiếng đứa em cười giòn giã : Bắt đi chị, bắt một con về nuôi...
- Làm sao mà bắt được, én bay nhanh lắm, với lại én là sứ giả của mùa xuân mà. Không có đàn én bay về, có khi mình lại quên mất mùa xuân đó
.
Có lúc tôi phấn khích chạy theo đàn én ,hay đứng dang tay vờ là ông bù nhìn để gạt én đậu vào cánh tay mình. Én khôn lắm, chỉ bay vun vút chứ không bị tôi lừa đâu. chúng tôi đùa vui , tiếng cười vang cả ruộng ,
Lâu rồi, nhà tôi không còn ruộng nữa nên tôi cũng không còn được ngắm nhìn những đàn én bay đầy trên ngọn lúa.
Lòng bâng khuâng nhớ những cánh chim nhẹ chao trong gió , nghe rộn ràng mùa xuân đang đến.
Bất chợt chiều nay thấy én bay trước sân nhà công vụ ... bỗng nhớ xuân về...
Ừ nhỉ! Lại một mùa xuân sắp về rồi đó.
HƯỚNG DƯƠNG
13/12/2016

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

TRỒNG SEN ( Họa thơ anh Cao Linh Tử)

Sen giống gởi về cho xứ Đông
Để cùng làm bạn với hoa hồng
Vài ngày ủ hạt luôn chăm chút
Mấy tháng nuôi cây cứ dõi trông
Cành lá vươn xanh nhìn thích mắt
Lũ sâu cắn nát tiếc hoài công
Ngậm ngùi săn sóc chờ hồi phục
Qúy nghĩa tình anh gắng sức trồng
HƯỚNG DƯƠNG

28/11/2016
.


Bài xướng
.
SEN TRẮNG !

Hương thơm thoang thoảng góc vườn đông
Gởi đến miền Tây một đóa hồng
Chị bạn Hà Thành như thích ngửi
Ông thầy Sông nước vẫn chờ trông
Mấy lu sen trắng sao chưa nở?
Cả đám sâu vằn đả tấn công !
Mồ tổ côn trùng hay phá đám
Hai năm chăm sóc uổng vun trồng
CAO LINH TỬ
.

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2016

MƯA

MƯA

Mưa mịt mù rơi khuất nẻo dài
Mưa tìm chi nữa mối duyên phai
Mưa thêm lặng lẽ con đường ấy
Mưa giữ âm thầm bóng dáng ai
Mưa cứ miên man theo ký ức
Mưa còn ngơ ngẩn đến hôm nay
Mưa ơi ! Sao để hồn lưu luyến
Mưa nhớ thương nhau trọn kiếp này
HƯỚNG DƯƠNG
07/11/2016



Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2016

BỆNH


Đông mới về thôi đã bệnh sao
Sáng nghe nghẹt mũi - ẩm ê đầu
Chắc là dậy sớm sương đang lạnh
Hay tại thức khuya giấc chẳng sâu
Bữa trước dầm mưa còn hớn hở
Hôm nay dang nắng lại rầu rầu
Bấy lâu bận rộn quên thơ thẩn
Lẽ thế nên mình bị ốm đau
HƯỚNG DƯƠNG
05/11/2016

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

THƠ CÓC

5h lo bán lo buôn
Trái cây hoa quả trong vườn mang ra
7h việc chợ đã qua
Giặt giũ , bếp núc việc nhà là đây
Vừa làm tranh thủ giải khuây
Mở mạng nghe lại những bài nhạc xưa
Mơ màng một phút Tiễn đưa
Hồi tưởng Tình nhớ - chiều mưa thuở nào
Mười năm tình cũ lao đao
Dư âm là Dấu tình sầu Biệt ly
Dặn lòng Hoài cảm mà chi
Ngậm ngùi còn một chút gì trao ai
Gởi gió cho mây ngàn bay
Hương xưa kỷ niệm nhạt phai bao giờ
Bất chợt lại muốn làm thơ
Chưa xong câu chữ - thẩn thờ Tình xa
....
HƯỚNG DƯƠNG
24/08/2016

Thứ Bảy, 6 tháng 8, 2016

THẦM NHỦ

Tháng bảy về mùa báo hiếu Vu Lan
Chạnh nhớ công ơn mẹ cha dưỡng dục
Cho no ấm và an vui hạnh phúc
Cho tiếng cười tràn ngập cuộc đời tôi
.

Nhưng đường đời có những lối đi riêng
Khi trưởng thành đời đưa sang ngã rẽ
Đường tăm tối nên u sầu lặng lẽ.
Nước mắt nhiều hơn những tiếng cười vui.
.
'' Cuộc đời mà - do phần số mà thôi...''
Lời an ủi - tự đáy lòng thầm nhủ
Chỉ nặng thương đàn con khờ ấp ủ
Mẹ khổ rồi nên liên lụy thân con
.
Mẹ chẳng cho con được đỏ gót son
Mẹ chẳng nâng niu từng bữa ăn giấc ngủ
Đời mẹ buồn đau nên tiếng cười con cũng vắng
Trách ai đây - duyên số hay bởi trời
,,,,,,

Nghiệp nặng nề phải sám hối thành tâm
Lòng hướng đạo cho thoát vòng khổ nhục
Cố tu thân để cầu mong tích đức
Ngay thẳng một đời hầu tìm chữ bình an
.
HƯỚNG DƯƠNG
MÙA VU LAN
06/08/2016

VU LAN THÁNG BẢY

Tháng bảy với mùa Vu Lan 
Từ nhỏ tôi đã được đọc Kinh Vu Lan, được nghe má kể chuyện Đức Mục Kiền Liên cứu mẹ .
 Mẹ ngài là bà Thanh Đề , một người tham lam , ác độc, không tin Tam bảo nên tạo ra nhiều tội lỗi nặng nề , gây nhiều nhân xấu nên phải chịu quả ác , bị đày vào ác đạo , sinh làm ngạ quỷ dưới đại địa ngục , đói khát triền miên.
 Ngài Mục Liên là một tấm gương sáng chói tượng trưng cho lòng chí hiếu và báo ân. Ngài đã thực hành phép sám hối để báo ân mà cứu được mẹ thoát khỏi kiếp quỷ đói , về nơi cảnh giới an lành .
Đi chùa tôi rất thích bài Sám Tụng Vu Lan và thuộc nằm lòng .

 SÁM TỤNG VU LAN
 Đệ tử chúng con, 
Vâng lời Phật dạy,
 Ngày rằm tháng bảy,
 Gặp hội Vu lan,
 Phạm vũ huy hoàng,
 Đốt hương đảnh lễ,
 Mười phương tam thế, 
Phật , Pháp , Thánh hiền 
Noi gương đức Mục Kiền Liên 
Nguyện làm con thảo
.Lòng càng áo não,
 Nhớ nghĩa thân sinh, 
Con đến trưởng thành,
 Mẹ dày gian khổ, 
Ba năm nhũ bộ,
 Chín tháng cưu mang .
 Không bớt lo toan, 
Quên ăn bỏ ngủ,
 Ấm no đầy đủ, 
Cậy có công cha, 
Chẳng quản yếu già, 
Sanh nhai lam lũ. 
Quyết cùng hoàn vũ,
 Phấn đấu nuôi con,
 Giáo dục vuông tròn,
 Đem đường học đạo.
 Đệ tử ơn sâu chưa báo,
 Hổ phận kém hèn, 
Giờ này quỳ trước đài sen,
 Chí thành cung kính ,
 Đạo tràng thanh tịnh, 
Tăng bảo trang nghiêm.
 Hoặc thừa tự tứ, 
Hoặc hiện tham thiền, 
Đầy đủ thiện duyên,
 Rủ lòng lân mẫn,
 Hộ niệm cho :
 Bảy kiếp cha mẹ chúng con,
 Đượm nhuần mưa pháp.
 Còn tại thế : 
Thân tâm yên ổn, 
Phát nguyện tu trì.
 Đã qua đời :
 Ác đạo xa lìa,
 Chóng thành Phật quả. 
Ngưỡng trông các đức Như Lai, 
Khắp cõi hư không, 
Từ bi gia hộ.
 Nam mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát ( 3 lần )

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

VIẾT CHO THU

Thu đã về mang từng hạt mưa ngâu
Cho chia cách làm nghẹn câu ly biệt
Thu đã về  - nên mắt phai màu biếc
Đượm ánh buồn khi thấy lá vàng rơi
.
Ai có còn mơ mộng áng mây trôi
Đưa  ký ức về phương trời xa khuất
Rồi bỗng nhớ cơn mưa nào bất chợt
Đã vô tình làm ướt áo mong manh
.
Có những chiều mà nỗi nhớ vây quanh
Tim khắc khoải một mùa thu dĩ vãng
Hương yêu xưa dần phai cùng năm tháng
 Gió thu về xao xuyến bước chân ai
.
Tay chẳng còn nắm một bàn tay
Mắt mờ nhạt - lẽ vì mưa nhòa mắt ?
Dấu cũ đường xưa chỉ còn là ký ức
Nhớ tiếng thu rơi -ngày ấy - năm nào
HƯỚNG DƯƠNG
27/07/2016
.


Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

CHUYỆN VỢ CHỒNG


Thầy bảo tụi mình khắc khẩu nhau
Nên chi hai đứa cứ càu nhàu
Mới vừa mắt liếc trông tình tứ
Lại đã mày chau thấy héo sầu
Vui vẻ nói lời êm tựa gấm
Muộn phiền trao tiếng bén như dao
Vợ hờn ... cầm cửa ... chồng tha thiết
Bởi có thương nhiều cắn sẽ đau
HƯỚNG DƯƠNG
01/07/2016

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016

BUỒN

Muốn bỏ cho rồi chuyện thẩn thơ
Nhưng khi buồn bã nói sao giờ
Nên đành viết lại vài ba chữ
Để trải lòng thôi, khỏi ngẩn ngơ
HƯỚNG DƯƠNG
30/06/2016

KHÔNG ĐỀ

Muốn tỉnh sao lòng vẫn cứ say
Muốn vui sao dạ lại u hoài
Muốn buông cho hết điều phiền muộn
Sao bỗng cô đơn - bỗng lạc loài
HƯỚNG DƯƠNG
30/06/2016

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

VỀ QUÊ CŨ

Cứ ngỡ hai tuần về quê là nhiều lắm, là không biết làm gì cho hết khoảng thời gian ấy nhưng ai dè chẳng đủ cho tôi đi thăm quê, thăm bạn, thăm bà con
Cảnh vật ở quê tôi khác quá, phải đi qua lần thứ hai tôi mới thấy cái giếng trước nhà cũ của mình.
Nhà cửa nhiều hơn, san sát nhau, nằm cạnh đường , những bờ chè tàu ngày xưa biến mất, thay vào là hàng rào lưới B40 ,  xóm có thêm mấy cái quán tạp hóa nhỏ nữa
Tôi hỏi thăm một phụ nữ lớn tuổi : Chào dì, cho con hỏi thăm nhà chú Ba con bà Tám B... ở đâu ạ?
Vài người hiếu kì khi thấy người lạ ( ờ, tôi đã là người lạ trên chính quê mình rồi mà) thay nhau chỉ đường và hỏi : Cô ở SG về à?
Dầu đã cố gắng nói tiếng quê hương nhưng vẫn không tròn trịa , đúng là tôi ....
Người phụ nữ lớn tuổi nhìn rõ tôi rồi hỏi : Cô là con ông D mà, đi miền Nam lâu rồi, phải không? Nhà cô kìa , giờ chú  ... hắn  ... ở đó ( tôi không nhớ nổi tên người được nhắc đến ) Còn cái nền nhà thờ không có ai ở cả...
Tôi cảm ơn rồi quay đi để giấu giọt nước mắt chực trào trên khóe.
Anh xã bảo nhỏ : Em đi lâu vậy mà người ta còn nhớ em ha
Tôi nói : Vì em giống Bà nội, giống Ba nên dễ nhìn mà

Thắp nhang cho bà Tám xong , tôi và anh lên Minh Tân , quê ngoại tôi. Ghé quán đầu đường mua thẻ nhang đi viếng mộ ông bà ngoại , người chủ quán nhìn tôi rồi hỏi: Cô về thăm tộc nào?
Khi nghe tôi nói cháu ngoại tộc Nguyễn văn , bà vui mừng hỏi thăm má tôi và gởi lời thăm ( giờ tôi mới biết quê tôi ít người đi xa lắm, nên chỉ cần nói họ tộc là người ta nhận ra mình ngay )
Đi buổi chiều, trời lại chuyển mưa giông , anh xã hối tôi gâp rút kẻo mắc mưa
Anh hứa sẽ đưa tôi trở lại lần nữa để tôi thăm mảnh vườn cũ và cái bến sông mà tôi luôn nhắc với anh.
Nhưng rồi công việc cứ kéo dài, anh không có thời gian đưa tôi đi như đã hứa

Lòng tôi lại ấp ủ ước mơ : Một ngày gần đây tôi sẽ về ...
HƯỚNG DƯƠNG
30/05/2016

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

LẼ ĐÂU

Bỗng thấy trong lòng trống trải thay
Lẽ đâu tâm sự đã dần phai
Nỗi niềm nhẹ thoảng theo làn gió
Góc khuất miên man với mộng dài
HƯỚNG DƯƠNG
23/05/2016

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

Nhớ chị

Sắp đến tháng sáu rồi đó chị , tháng sáu có ngày sinh nhật của chị em mình
Mỗi lần đến ngày sinh nhật của em thì em lại nhớ chị da diết, không biết bây giờ chị đang ở đâu ? Có nhớ em.không?
Chị yêu , người chị hiền lành dễ mến của em, sao không dành cho em cơ hội được làm sinh nhật cho chị như chị đã cho em  trong ngày vui ấy
Kỷ niệm còn đây mà chị đâu rồi

Tháng sáu về, em nhớ chị lắm, chị ơi!
Ngọc Cầm

Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016

CHIA SẺ

Có nỗi nhớ không thể gọi tên
Chỉ biết rằng làm ta đau nhiều lắm
Có nỗi nhớ chỉ còn trong thầm lặng
Bởi niềm vui đã mãi mãi xa rồi
.
Lận đận một đời nước mắt mặn bờ môi
Lặng lẽ khóc lặng lẽ cười đơn bóng
Cứ ngỡ con tim mãi sẽ là hoang vắng
Anh đến bên như nắng ấm mùa xuân
.
Nhưng mùa xuân sao lại vội qua nhanh
Anh đến rồi đi... bỏ một người ở lại
Dẫu cuộc sống vẫn như dòng nước chảy
Sao cứ nghe ngưng nhịp đập buồng tim
.
.
Tâm sự đi ta chia sẻ cùng nhau
Để nguôi hết niềm đau dài bạn nhé
Thương đôi mắt bạn tôi buồn đơn lẻ
Cố vượt qua tất cả , bạn tôi  ơi
.
Chia sẻ nỗi buồn cùng bạn , nguôi buồn bạn nhé vì quanh bạn vẫn còn  tôi và nhiều bạn bè hiểu bạn,  đồng cảm cùng bạn. Mong bạn mãi an lành
NC

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

YÊU BIỂN

Ngày đầu về ĐN, tôi ra biển thật sớm lúc 4h30 sáng
Nằm dài trên cát , vốc từng nắm chà lên da thịt , tôi như sống  lại thưở 15-16 tuổi, cũng tập thể dục , cũng tắm biển sớm như thế này.
Hôm ấy biển động nhẹ , từng con sóng mang bọt trắng xóa cứ ùa vào đập vào người rồi lại giật ra xa...sóng cao quất vào mặt , nước biển thấm vào môi mằn mặn, tôi thích thú nhưng có phần hơi sợ... vì gần 40 năm rồi mới bước chân xuống biển mà
Gió lạnh làm môi tím ngắt nhưng tôi vui lắm, anh xã nhắc : Em lạnh rồi, lên bờ nha.
Tôi hét to trong tiếng sóng: Không , em tắm nữa...
Tôi như đứa trẻ, bảo anh xã: Dẫn em ra xa chút đi
Nhưng chỉ ra có chút xíu, nước mới ngang ngực là tôi ngợp rồi, một tay níu chặt anh, còn một tay tôi khoác nước lên tóc, lên mặt , lên cổ, nín thở ngụp xuống để cảm nhận được da thịt ngâm trong biển ấm, cái lạnh tan đâu mất.
Những người trên biển đều quay lại nhìn tôi và cười
Một cô lớn tuổi bảo : Tắm biển mà níu cứng ngắc rứa, làm răng mà tắm được
Tôi ngượng ngùng: Cháu sợ ...sóng.
Cô cười to rồi bơi ra xa...
Ngâm mình trong nước biển gần 40phút tôi mới chịu lên bờ
Anh xã bảo : Tắm sớm lạnh quá, mai anh không đi đâu
Tôi hào hứng : Không đi thì em đi một mình...
Nhưng ngày mai, rồi ngày mai nữa tôi không có thời gian
Rồi biển ô nhiễm...
Vậy là dự định của tôi bất thành

Nơi đất khách tôi luôn nhớ về dòng sông Vu Gia và biển
Và mãi mãi tôi vẫn luôn yêu biển mà thôi
HƯỚNG DƯƠNG
12/05/2016

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

CẢM XÚC

Mấy mươi năm mới trở lại quê, gặp bạn cùng lớp học cũ thật vui và cảm động
Thoa vẫn còn phảng phất nét xưa, cuộc sống hơi vất vả nhưng gia đình thật hạnh phúc
Nhạn có kinh tế ổn định, nhà cửa tiện nghi , buôn bán cũng ổn .
Mình ngưỡng mộ Lan một tay nuôi ba con nhỏ vậy mà vẫn có cơ ngơi vững vàng, chỉ tiếc duyên tình bất hạnh gặp phải người chòng không chung thủy, độc đoán, vũ phu...
Các bạn tiếp đón thật thân tình và ấm áp, chúng mình ngồi ôn chuyện cũ, nhớ bạn xưa
Bạn nhận xét mình khác xưa nhiều quá, không hoạt bát dạn dĩ như khi còn đi học mà lại trầm tư ít nói, có phần rụt rè...
Bạn cũng không ngờ mình làm thơ, viết văn vì ngày đi học mình vốn giỏi các môn tự nhiên
Bạn bảo mình hơi gầy...
Bạn bảo ngày xưa da mình đẹp nhất trường, như trứng gà bóc, hồng hào mịn màng.
Giờ cũng trắng cũng hồng nhung không còn mịn...
Các bạn xúm nhau nhận xét, còn mình chỉ biết cười...
Thời gian 36 năm rồi bạn ơi! Làm sao mình giữ được nét xưa. Nhưng cũng sẽ ghi nhận mà sửa lại tính cách, sẽ vui vẻ hoạt bát vô tư như ngày nào bạn nhé
Đến thăm thầy, thầy bảo : trông em lúc nào cũng chững chạc , ngày xưa thầy cứ ngỡ em lớn hơn mấy đứa kia.
Thầy bảo em thay đổi nhiều nhưng đôi mắt vẫn thế,  có chút buồn buồn ...
Thầy bảo em có cái trán dô bướng bỉnh dễ gây ấn tượng cho người đối diện
Mình cảm nhận được sự yêu thương của thầy của bạn, ai cũng nhớ đến hình ảnh cô học trò nhỏ ngày xưa: nghịch phá ngầm, sống tình cảm dầu rất bướng.
Thời gian, thời gian ...
Tất cả chỉ biết đổ tại thời gian thôi, những vui buồn uẩn khúc rồi sẽ theo thời gian dần mất đi
Mình hứa sẽ trở lại là mình ngày xưa , bỏ hết nỗi buồn tìm lại niềm vui nha bạn
Hẹn khi gặp lại lần sau , các bạn sẽ không ngỡ ngàng như hôm nay nữa
Các bạn yêu thương.

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016

DẤU XƯA

Dấu xưa
Tôi trở về với phố ngày xưa
Tất cả đổi thay không còn dấu cũ
Những con đường đôi hàng cây lá rũ
Giờ thênh thang xuôi ngược người, xe

Tôi lục tìm kỷ niệm trẻ thơ
Trong những tên đường trên từng góc phố
Đường đã thay tên phố thêm rộng lớn
Nên bỗng nghe lòng chua xót bâng quơ

Phố thì vẫn còn người cũng quanh đây
Nhưng lạ quá ... lòng chừng như trống trải
Dõi mắt trông ... rồi mong sao đừng thấy
Bởi bụi thời gian phủ lấp dấu xưa rồi
HƯỚNG DƯƠNG
23/04/2016

Thứ Tư, 20 tháng 4, 2016

NGÀY VỀ

Ra đi khi hạ cũng vừa sang
Rực rỡ màu hoa phượng đỏ tàn
Lòng cứ dặn lòng rồi sẽ đến...
Ngày về ... thoáng chốc ... với thời gian

Thoáng chốc đấy ư ? Chừng bấy năm
Buồn vui kỷ niệm vụt xa xăm
Mộng mơ thơ dại dần phai nhạt
Tôi gởi niềm riêng một góc thầm

Hôm nay trở lại với nơi xưa
Một sáng hè sang ... vạt nắng thưa
Chợt bước chân chừng như lạc lối
Khách xa sao? ... buồn mấy  cho vừa
HƯỚNG DƯƠNG
20/04/2016


Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

VIẾT CHO BẠN

Vậy là cậu đã ra đi mãi mãi, chưa kịp gặp lại tôi như đã hẹn
Tôi vẫn nhớ hình ảnh cậu là một anh học trò cấp hai vui vẻ nhiệt tình với mọi người, luôn sẵn sàng giúp vui văn nghệ bất cứ khi nào vì cậu thích hát nhất là hát vọng cổ
Ngày đó , giọng ca cậu được xem là hay nhất cấp hai của trường , chưa có bạn nào ca cổ hay như cậu cả dầu giọng cậu là giọng Quảng .
Tôi rất thích nghe cậu hát bài : Cô gái tưới đậu và thường cùng các bạn yêu cầu cậu hát , nghe hoài nghe mãi đến nỗi tôi cũng thuộc lòng luôn .
Văn nghệ năm cuối cấp , cả lớp mình đều tham gia , tiết mục của cậu được khán giả vỗ tay rào rào và họ la lớn : Tiếp đi , tiếp đi...
Lớp mình ai cũng vui và tự hào vì có Giọng ca vàng là cậu
.
Thoắt cái hơn ba mươi năm , tình cờ tôi gặp lại các bạn trên fb, trong đó có cậu nữa. Cậu đã vào TP HCM sinh sống và làm việc , tôi ở một xã nhỏ của BR VT nên không có điều kiện gặp nhau
Rồi một lần anh của Đạt Tiến mất, cậu nghe nói tôi có đi đám tang anh.
 20h đêm hôm ấy bạn đi xe từ SG xuống , đường xa đến 100km .
Tối đó , ông xã tôi chứ không phải là tôi đi đưa tang. Vậy là cậu quay về SG trong đêm để mai còn làm việc với lời nhắn : Hẹn một ngày cậu ghé thăm nhà tôi và gặp lại tôi.
Từ đó đến nay, tôi và cậu chỉ gặp nhau trên fb, nghe tiếng nhau qua điện thoại ...
Năm nay tôi và chồng về quê, cùng lúc với cậu cũng về nhân giỗ của Ba cậu .
Được tin cậu vui lắm, ngỏ lời mời vợ chồng tôi dự đám giỗ , cậu hứa sẽ mời các bạn trong lớp để cùng nhau gặp mặt sau mấy mươi năm xa cách.
Ngày họp mặt đến gần , vậy mà tôi nhận được tin dữ từ cậu...và cậu mãi mãi không còn có thể hát cho các bạn nghe nữa.

Cuộc đời cậu sao ngắn ngủi quá, nếu có thể ngờ trước được , tôi sẽ không ray rức như thế này, nỗi ân hận cứ làm tôi bần thần mãi
Nhạn vừa gởi cho tôi clip cậu hát trong mùng 2 Tết vừa rồi.
Cậu vẫn thế, vẫn thích ca vọng cổ và các bạn vẫn luôn thích nghe cậu hát
Giọng hát còn đây mà cậu đi xa rồi, mãi mãi tôi và bạn bè không còn gặp lại cậu nữa
Buồn lắm cậu ơi!
.
Yên nghỉ nhé cậu, tôi và các bạn nguyện cầu linh hồn cậu được siêu thoát và an lạc nơi cõi vĩnh hằng

VĨNH BIỆT CẬU , NGƯỜI BẠN THÂN MẾN CỦA TÔI
HƯỚNG DƯƠNG
17/04/2016

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

TÂM TƯ


Chuyện xưa cứ ngỡ chẳng còn vương
Đất khách tha phương cách dặm trường
Dĩ vãng đã vùi trong ký ức
Tâm tư lại nhớ đến niềm thương
Còn đâu những lúc mơ chung mộng
Đã mất thuở duyên ước một đường
Khéo trách ai kia hờ hững lắm
Để người lận đận với phong sương
Hướng Dương

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

BÂNG KHUÂNG

Trở lại chốn xưa sau bao năm biền biệt
Tôi biết bây giờ cảnh cũ đã đổi thay
Con phố ấy xưa đậm màu kỷ niệm
Nhưng giờ đây chắc hẳn  đã phai rồi

Ô hay chăng tôi cũng chẳng là tôi
Không còn buồn không còn mong gặp gỡ
Tôi chẳng là tôi khi chạm vào nỗi nhớ
Sao chẳng giận hờn khi vắng một bàn tay

Trở lại nơi đây tìm một chút nắng mai
Một phút mơ hồ thấy nụ cười ai đó
Thoáng nghe xa như gió đùa sóng vỗ
Sóng tan rồi nên gió cũng bâng khuâng
.
Cất vào lòng những kỷ niệm mông lung
Giấu trong mắt bóng hoàng hôn còn đọng
Ngày ra đi tôi vẫn còn bé bỏng
Nay trở về ... mắt hằn vết chân chim
HƯỚNG DƯƠNG
27/03/2016

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

LÃNG ĐÃNG

Ra đi khi thuở vừa con gái
Mang nỗi niểm riêng nặng bước dài
Trắc trở bao lần buồn kín dạ
Chỉ còn kỷ niệm đọng tình ai

Đơn độc mình ta với tháng ngày
Vui buồn lặng lẽ khuyết bờ vai
Đôi khi chợt thấy lòng nghiêng ngã
Xao xuyến hồn thơ gợn chút say
HƯỚNG DƯƠNG
22/03/2016


Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

LINH TINH THÔI

Vậy là Su Ri cũng có một cái tên khai sinh sau bao ngày vất vả chọn tên của ba mẹ ông bà. Cái tên này mình thích từ hồi con gái và hay tranh với bạn : Mai mốt tau đặt tên cho con tau đó, tụi mi không được giành nha
Nhưng sinh đứa con đầu lòng , mình không đặt tên đó được vì trùng tên với cậu họ... Ở gần bên ngoại quá nên phải ngại mích lòng thôi. Thế là cái tên  nằm yên đó cho mình lâu lâu nhắc với con: Hồi đó má tính đặt cho con của má ...
Trùng hợp sao khi chị sui và con rể lại chọn cái tên đúng ý mình ... Vui lắm đó.
Mấy hôm nay nóng nực nên cả hai bé của mình đều ít ngủ, nhìn con gái mà thương quá, thương cho con và thương một thời của mình.
Mình dặn con gái : Gia đình nhỏ của con , luôn yêu thương và bảo vệ con nhé.
Mình cũng thế , luôn bảo vệ gia đình nhỏ nhưng mình lại yếu mềm và nhẫn nhịn quá , không cho con được những êm đềm tuổi thơ. Con của mình chịu nhiều thiệt thòi so với trẻ cùng lứa tuổi. Ông trời cũng thương nên các con vẫn đứng vững và thành công , dẫu có nhiều biến động trong cuộc đời.
Tất cả như một giấc mơ, nhiều lúc mình cảm thấy thời gian qua nhanh quá , thoắt cái mà gần 30 năm mình làm chủ gia đình nhỏ yêu thương
Giấc mơ của riêng cuộc đời mình
HƯỚNG DƯƠNG
21/03/2016

Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

MONG ƯỚC

Có một ngày tôi trở lại chốn xưa
Bao kỉ niệm bỗng ùa về trong mắt
Tôi chợt thấy lòng mình sao quặn thắt
Đường xưa đây cảnh cũ ở đâu rồi?
.
Tôi sẽ trở về với tuổi thơ tôi
Mơ mộng hồn nhiên tiếng cười trong vắt
Để chân trần chạy tung tăng bờ cát
Ngập gió chiều vị biển mặn bờ môi
.
Có một ngày tôi trở lại là tôi
Tôi chẳng yêu cho tim buồn ngơ ngác
Chẳng thèm dấu nỗi niềm trong câu hát
Chẳng cứ vì ai mới yêu biển thật nhiều
...
HƯỚNG DƯƠNG
18/03/2016




Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

VỀ QUÊ

Vậy là thằng nhóc đã đặt cho ba má hai tấm vé khứ hồi SG-ĐN
Một chuyến về quê chồng chắc là thú vị lắm. Chưa gì mà bạn đã mời về quê mình để họp mặt lớp rồi, ôi vui thật đó.
Hai vợ chồng sẽ đi thăm mộ ông bà Nội Ngoại , thăm lại mảnh đất nhà cũ, thăm lại cái giếng ở trước nhà , thăm lại con sông Vu Gia mình yêu mến.
Nhắc đến con sông mình lại nhó những lá thư thả trôi theo dòng nước lẫn theo giọt nước mắt đầu đời.
Ừ, ngày đó mình khờ thật, cái gì cũng khóc , chỉ là những tờ thư mà cũng tức tưởi như bị đòn đau , rồi lật đật cúi xuống sông rửa mặt để không bị ai phát hiện đôi mắt đỏ hoe ướt nhẹp.
Mình dấu chuyện đi vào Nam nên bạn bè chẳng ai biết, cứ ngỡ mình chuyển trường đi đâu đó thôi nên khi bạn thấy mình khóc , xúm đến an ủi : Mai mốt về họp lớp cũng gặp lại mà , nín đi nha.
Ngày đó mình khờ thật nên cứ mong ngóng một cuộc gặp gỡ để mình chia tay , khờ thật khi cứ nghĩ đi rồi sẽ về, xa rồi sẽ gần ...
Ngày đó mình khờ lắm
...
Anh xã bảo muốn đi mấy ngày cũng được , mình quyết định sẽ đi nữa tháng . Chẳng biết làm gì với số thời gian dài như thế nhưng cứ dự định thế đi . Mình muốn lang thang ĐN vài ngày , muốn ra biển trong những ngày mình ở đó, nếm vị mặn của biển để nhớ lại một thời xa xưa ... chiều nào cũng bị ông nội la vì cái tội tắm lâu.
Mình muốn về thăm lại Hòa Khánh , cũng chẳng biết để làm gì... cứ đi vậy thôi.
.
HƯỚNG DƯƠNG
13/03/2016


Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

CHUYỆN BÀ CHÁU

Mấy hôm nay không có thời gian vào blog nữa , loay hoay với mẹ con bé Su Ri cũng hết ngày rồi
Bé ngày càng đáng yêu hơn nhất là mỗi khi đi tắm nắng về , da hồng lên dễ ghét ghê vậy đó.
Bà ngoại thích viết blog , thích làm thơ nhưng cũng chịu thôi, vì có chút thời gian rảnh là ngồi chơi với cháu , còn nghĩ ra tứ thơ nào nữa...
Bà hay nói cho bé nghe những câu trẻ con , bà hay hát nhạc con nít , bà hay làm trò cho Su Ri xem dầu Su Ri còn nhỏ xíu chả biết gì  ... Bà ngoại như thành người khác rồi đó cháu yêu ạ
Bà nghĩ ra đủ thứ chuyện kể cho cháu nghe , cháu tròn xoe mắt chăm chăm nhìn miệng bà , ôi cháu của bà ghét quá đi 
Nghĩ đến tháng tư về quê, xa cháu nữa tháng , chợt chẳng muốn đi ... Nhưng bà ngoại lỡ hứa rồi... Phân vân thật đó.
HƯỚNG DƯƠNG
03/11/2016

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

TÂM SỰ NGOẠI

Lần đầu tiên nghe tiếng khóc oa oa
Tim bà ngoại vỡ òa trong hạnh phúc
Thương thương quá một thiên thần bé chút
Đã chào đời , lòng ngoại nghẹn niềm vui.
.
Bắt đầu từ giờ ngoại chỉ hát ru thôi.
Những bài hát ngày xưa mẹ con thường hát
Những : Cháu lên ba , những : Cháu yêu bà lắm.
Những : Con chim non , những : Bé đi học về...
.
Nhạc của ngoại sao mà cứ tỉ tê
Nên ngoại sẽ đưa về miền dĩ vãng
Tim của ngoại chẳng còn nơi nào khuất
Vì đã ngập tràn hình bóng bé cưng yêu
HƯỚNG DƯƠNG
25/02/2016

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

Thứ Hai, 15 tháng 2, 2016

TIẾC XUÂN

Vậy là xuân đã hết rồi sao
Lộc biếc xinh xinh nhạt sắc màu
Hoa vẫn bâng khuâng ghìm cánh mỏng
Hương còn ngơ ngẩn níu cành cao
Muốn tìm thơ dại bao ngày ấy
Để được hồn nhiên mấy thuở nào
Vơ vẩn gió đùa vương xác lá
Thương lòng ta cứ mãi chênh chao
HƯỚNG DƯƠNG
15/02/2016

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2016

MỘT NGÀY HẠNH PHÚC

Hôm nay là ngày lễ Tình nhân
Tôi chỉ biết đến ngày này khi sinh chú nhóc út cũng vào ngày 14 tháng 2 năm 1998.
Chắc là để đánh dấu tình yêu của mình ...
Nhưng một điều chắc chắn rằng nhóc út của tôi rất hạnh phúc khi ngày sinh nhật của chú được cả thế giới tặng hoa hồng và socola

CHÚC MỪNG SINH NHẬT CON TRAI NHÉ, CHÚC CON LUÔN VUI VẺ - MẠNH MẼ VÀ THÀNH CÔNG

MÁ HƯỚNG DƯƠNG
14/02/2016







Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2016

NGÀY XUÂN VÀ KÝ ỨC

Đầu năm điện thoại về quê chúc Tết thầy , tôi rất cảm động khi thầy nhớ tên đứa học trò ngày xưa và hỏi han rất thân tình . Tôi  vui khi biết thầy khỏe mạnh và các bạn cùng lớp vẫn  đến thăm thầy chu đáo .
Ký ức đưa tôi về với lớp học ngày xưa , cái lớp học được che lợp bằng  vách phên , tranh rạ. Bàn ghế thì ọp ẹp lung lay dưới sức nặng của đám học trò nghịch ngơm ( kể cả tôi )
Ngày ấy các thầy mới ra trường , chỉ mới hai lăm hai sáu tuổi thôi nên hòa đồng với học trò lắm , còn chúng tôi tuy nghịch nhưng lòng kính trọng thầy cô  không suy giảm chút nào .
Cuộc sống ngày ấy rất khó khăn , có lúc mời thầy đến nhà mà đãi thầy bằng rổ khoai luộc . Hay mâm cơm đãi thầy chỉ có dĩa rau và chén mắm cái ( loại mắm đặc biệt của Quảng Nam ) nhưng cả chủ và khách đều đối với nhau bằng tấm chân tình quý báu.
.
Nhiều lúc tôi nhớ quá quãng đời học sinh , tiếc nuối những ngày tháng còn ngồi trên ghế nhà trường và  buồn  khi phải rẽ cuộc đời sang hướng khác trong khi tôi luôn muốn được sống với sách vở bút mực , tôi luôn muốn được sống với sự ngọt ngào của tuổi học trò.
Tôi cứ mơ cứ ước và hễ có điều kiện thì tôi lại học dầu chỉ là tự học , tôi học để thỏa lòng đam mê, học để thoát khỏi những ân hận nuối tiếc mà khi vào đời tôi vấp phải. Tôi học để không phải suy nghĩ lung tung về số phận một con người.
.
Thầy bảo hay vào blog để biết tin tôi.
- Ôi! em hay viết vẩn vơ lắm đó Thầy ,  chẳng là cảm xúc gì đâu
Tôi cảm động khi thầy vẫn quan tâm tới đứa học trò xa lắc , cả năm mới điện thoại cho thầy một lần
Thầy hỏi lúc này em có hay  làm thơ hoặc viết bài không?
-Dạ,  Em không có thời gian nên ít viết Thầy ạ ...
....
Nói chuyện với thầy khoảng 10 phút nhưng để lại trong tôi nhiều suy nghĩ bâng khuâng.
Bây giờ tuy không còn tiếc nuối như ngày xưa nữa nhưng trong tâm tôi vẫn thấy xót xa , ngơ ngẩn ...
.
Xuân mới về, em kính chúc Thầy luôn nhiều sức khỏe , niềm vui và hạnh phúc Thầy ạ!
HƯỚNG DƯƠNG
12/02/2016






Thứ Tư, 10 tháng 2, 2016

NHẬT KÝ NGÀY MÙNG BA

Vậy là đã hết ba ngày xuân
Ngày hôm nay xuất hành giờ Đại An ( 7h - 9h ) đi mở hàng đầu năm
Chẳng biết mình mê tín từ khi nào nữa nhưng nhớ cách đây hai năm thì ngày giờ với mình chẳng quan trọng cho lắm, vì ngày nào cũng làm cả mà ... mùng một, mùng hai... cho đến ba mươi Tết ... chẳng ngày nào được nghỉ nên chẳng biết khi nào  lấy giờ xuất hành luôn.
Hôm nay có thể tổng kết niềm vui của ba ngày Tết rồi
Ngày mùng một năm nay , lần đầu tiên được con cháu mừng tuổi phong bao lì xì ( mấy năm trước toàn là mình lì xì cho chúng thôi )
Ngồi nhận lời chúc cùng phong bao, bỗng thấy mình '' già '' dễ sợ ...
Ừ , chắc là già lắm rồi nên con cháu mới lì xì chứ , tự dưng thấy lo lo , tuổi già đến thình lình quá nên chua chuẩn bị được gì cả , ủa , mà biết chuẩn bị gì bây giờ ngoài mấy bài thơ thẩn lâu lâu ứng tác
Nhưng ngẫm lại mình vẫn còn yêu hoa , yêu cảnh,  yêu ... người ...nên  hy vọng là chỉ bị '' già lầm '' thôi .
hihihi
Ngày mùng hai , định đi chơi nhưng cái bệnh cảm cắc cớ cứ làm cho nghẹt mũi , nhức đầu , chảy nước mắt nên lại phải nằm nhà dầu trong lòng háo hức ... Tết mà...
Chiều có mấy người hàng xóm đến chơi , ngồi kể chuyện ngày xưa của hai năm trước , bật cười khi mình thật lấm cẩm ... khi cứ nhắc : ừ , hồi đó ... hồi đó ...
Giống như bà cụ non vậy
Đến tối nhỏ bạn gọi điện chúc tết , tiếng là chúc tết mình mà từ đầu đến cuối hắn toàn kể chuyện cháu ngoại hắn thôi ... đến gần một giờ điện thoại ( mạng Gmobile mà, tha hồ tám vẫn không tốn tiền )
Khoe cháu lộ liễu quá
hihihi
.
Ngày mùng ba đi mở hàng đầu năm , chợ vắng hơn thường ngày ( chợ đầu năm mà) hoa năm nay cũng ít ... nhớ hôm 25 tết  mình mua hoa sớm, hoa hướng dương cao 1m8 đến 2m mà có 120 ngàn một cặp , vậy mà ngày cận tết đến 200 ngàn một cặp chỉ cao có 1m2
Tết mình vẫn thích hoa mai và hoa hướng dương thôi vì có màu vàng rực rỡ ...
Sáng nay , thấy một đôi chở nhau đi chúc tết, người phụ nữ mặc bộ áo dài màu tím huế rất đẹp ...
Chợt nghĩ màu tím đẹp thật nhưng mình chỉ thích ngắm ... còn nếu dùng thì mình thích màu rượu chát , màu mận chín , màu xanh lam... hay xanh rêu ... hơn
À, là áo ngắn thì mình sẽ thích nền đen pha hoa vân màu đỏ hoặc vàng hoặc xanh hoặc trắng ...
Phụ nữ  màu mè quá nhỉ.
.
Chiều nay cúng đưa ông bà, vậy là hết tết rồi sao?
Mấy ngày tết qua nhanh , mình cũng mong thế để trở về guồng quay , để không phải lo này lo kia nữa ... rất là mệt.
Mấy ngày tết nghe nhạc mải mê ... nhạc hay lắm mà lúc này mình ít có thời gian thưởng thức.
 Nghe lại Lệ Thu ... thấy lòng dâng nỗi bâng khuâng ... lại thấy mình lãng đãng ...

Chúc các bạn một năm vui và thành công như ý nhé!
HƯỚNG DƯƠNG
NGÀY MÙNG BA TẾT BÍNH THÂN
2016

Thứ Ba, 9 tháng 2, 2016

Đón Xuân - Như Quỳnh



Đầu năm bị cảm nên nằm nhà nghe nhạc, sao thích bài hát này quá , hình như chỉ mở mỗi bài này cả ngày thôi
Mình cũng thích gởi tặng ... vì thấy giai điệu rộn ràng vui tươi
HƯỚNG DƯƠNG
2016

TẾT VÀ HOA VƯỜN NHÀ








TẢN MẠN SÁNG MÙNG HAI TẾT

Năm nay phải nói là trời quá lạnh luôn , có lẽ lạnh nhất từ trước đến giờ
Lạnh làm căn bệnh cảm của mình có vẻ nhiều hơn lên vì bệnh cảm khắc với lạnh mà
Vẫn theo thói quen dậy sớm trong khi cả nhà còn ngủ ( lạnh lắm nên chẳng ai muốn chui ra khỏi chăn ấm ) Mở máy xem lại hình ảnh những cái tết năm trước , nhìn sản phẩm bé con làm ra , thấy nhớ bé ghê .
Những năm trước khi chưa có chồng, về nghỉ tết bé đều làm tháp bánh chưng bàn thờ, bé làm bánh tét , bánh lá dừa, bé dọn dẹp nhà cửa, bé nấu các món ăn .
Mai trong vườn nhiều lắm vậy mà bé cũng cặm cụi lặt hết lá để xuân mới có rừng mai vàng đẹp và thơm ngát .
Mùng hai tết bé theo mẹ ra chợ để bán phụ , có con gái kế bên nên mẹ bán đắt hơn
Nhớ mấy cậu bạn của bé nài nỉ mẹ mình mua rau cải cho bé  để bé bán nhanh hết về đi chơi với lớp...
Những cái tết ấm áp như thế thật vui.
Năm nay bé ăn tết xa nhà , bé sắp làm mẹ rồi , và bà ngoại tương lai cũng đang ngập trong hạnh phúc đó con, cái hạnh phúc chỉ những người làm mẹ mới hiểu mà thôi
Một mùi hương nhè nhẹ thoảng qua khe cửa , mùi hương quen thuộc của những đóa mai vàng đang nở trong sương sớm . Lòng thấy bâng khuâng ... Một ngày mới đang đến với chúng ta  .
Chợt muốn làm thơ ( bệnh làm thơ khó chữa trị hơn bệnh cảm mà )

Thoang thoảng hương đưa trong nắng mai
Nhẹ nhàng như muốn gởi cùng ai
Xuân vui bất tận - mùa xuân mới
Hạnh phúc thênh thang mãi tháng ngày












 SẢN PHẨM CỦA BÉ CON
.
CHÚC MỌI NGƯỜI NGÀY MÙNG HAI TẾT VUI VÀ HẠNH PHÚC THẬT NHIỀU NHÉ
HƯỚNG DƯƠNG
NGÀY MÙNG HAI TẾT BÍNH THÂN
2016

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2016

NGÀY ĐẦU NĂM CỦA TÔI

Thức đến 2h sáng mới ngủ , năm nay trời lạnh quá, chạm vào nước nghe tê tay luôn nhưng vẫn hoàn thành công việc thường niên của mình.
Sáng dậy sớm , lo cúng ông bà rồi sang chúc Tết và mừng tuổi Má. Năm mới Má vui lắm vì có con cháu về thăm đông đúc , nhà rộn rã tiếng cười vui
Xong thì đi chùa thăm Ba , chắc là Ba rất vui  khi con gái đến thăm, Ba nhỉ!
Lúc nào cũng vậy, đến chùa là thấy bình an dầu cũng như mọi năm , đi đâu mình cũng đi một mình với con trai thôi.
Nhìn những cây hoa khoe sắc rực rỡ, mùi hương mai thoang thoảng trong không khí thấy lòng rộn ràng niềm vui.
Thầm nhủ phải yêu mình nhiều hơn nữa
Chúc cho mọi người luôn yêu đời và vui vẻ cả năm nhé!
HƯỚNG DƯƠNG
NGÀY MÙNG MỘT TẾT BÍNH THÂN
2016

CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2016



CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2016 CHÚC CÁC BẠN THÂN YÊU CỦA HƯỚNG DƯƠNG MỘT NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG - GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC
HƯỚNG DƯƠNG
MÙNG MỘT TẾT BÍNH THÂN 2016

Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

XUÂN NHÀ NĂM 2016


MỘT GÓC SÂN


MẤY NHÓC TRANH THỦ NƯỚNG KHOAI BẰNG THAN NẤU BÁNH TÉT




KHOAI LANG NƯỚNG THƠM VÀ NGỌT , NGON QUÁ CHỪNG


NĂM NÀO BÁNH TÉT CHÍN CŨNG LÀ LÚC ĐẾN GIAO THỪA

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2016

BỆNH ...

Cuối năm rồi còn bệnh , thấy khó chịu , buồn ngủ , rát cổ , người cứ ngây ngây . Buổi sáng sớm đi ngoài đường mà nghe lạnh quá còn mệt mỏi nữa.
Trưa về buồn buồn mở máy thấy bài viết : ĐƯỢC GẶP NHAU VÌ CÓ DUYÊN NGÀN NĂM CHỜ ĐỢI  - lại suy nghĩ miên man:
 - Ừ, có thể lắm chứ, người ta chờ đợi vì yêu thích nhau , vì có duyên với nhau và cũng  để '' đòi nợ '' nhau nữa.
Chữ Duyên làm cho người ta gặp nhau cũng làm cho họ xa nhau.
....
Bạn hỏi : Bệnh rồi à
- Sao biết hay vậy?
- Thì mấy hôm nay thấy ngày nào cũng vào blog lảm nhảm hoài , biết là bệnh mà không có ai xót nên ức chế rồi lảm nhảm ... hihihi
...
Bó tay bạn luôn. Nhưng cũng đúng thật , bao ngày làm quá sức gần đến Tết thì phải ... quỵ... thôi
- Chỉ còn vài ngày nữa là Tết rồi, cố lên ... mùng một sẽ được nghỉ ...  Bạn nói thế
Cảm ơn bạn thân nhé , sẽ cố lên đây
HƯỚNG DƯƠNG
04/02/2016

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

TÙY BÚT CUỐI NĂM

Một năm nữa lại qua
Còn mấy ngày nữa thôi là Tết rồi , mấy hôm nay lo nhừ người. Công việc loay hoay chẳng biết làm gì trước , gì sau , nhà cửa hoa kiểng cái nào cũng chờ tay mình cả 
Nhớ những cái Tết tuổi thơ ...
Chỉ nghe má sai gì làm đó , rồi mình thích gì làm đó... Thường thích làm bánh , trồng hoa , dọn dẹp nhà cửa , sân ngõ ...
Chuyện còn lại để cho má lo hết từ chợ búa đến nấu ăn , má hay bảo  : - Không lo chui vô bếp nấu nướng, tới khi đi làm dâu, người ta lại mắng vốn má nữa 
Những lúc đó , mình cãi bướng : Con đâu có làm dâu đâu mà sợ má nhỉ!
Ngày đó nói bướng mà cũng '' linh '' thật
.
Nhớ cái Tết năm nào ...
Mùng ba Tết năn nỉ má mới cho ra ĐN chơi , nhưng mình lại buồn cô đơn khi chỉ có một mình xem thiên hạ đón xuân
Buồn vì đó là cái Tết cuối cùng ở quê , buồn vì chẳng có ai để mình nói cho hết nỗi Buồn, buồn vì người ta vui xuân rộn ràng quá còn mình cứ lơ ngơ một mình phố nọ đường kia mong một cuộc gặp gỡ tình cờ ...
Mấy ngày đó chắc chẳng ai lơ ngơ như mình nên làm sao có chuyện tình cờ như thế... nên lại buồn.
Rồi về lại quê và xa quê mãi mãi
.
Những năm qua mình đều chúc mọi người hạnh phúc , đó là mong ước thật sự của mình
Nhưng sao mình chẳng thích người ta chúc mình như thế , nghe như một câu an ủi ... làm mình chạnh lòng và ghét lắm lắm ...

Chợt nhớ câu thơ xa lắc ...

CHÚC XUÂN
Mùng ba rồi đó sắp hết xuân
Lưu luyến ngày vui đã cạn dần
Chúc Tết người trao câu Hạnh phúc
Chợt buồn : đời lắm nẻo gian truân
.
Vui xuân hoa thắm nét xinh tươi
Riêng chỉ mình ai bỗng ngậm ngùi
Biết đến bao giờ thuyền đỗ bến
Ân tình sao cứ mãi xa khơi ...
.
Thương ai bến đỗ chẳng bình yên
Vay mượn tình ai để muộn phiền
Vẫn thấy lạc loài trong nẻo mộng
Nỗi niềm sâu thẳm cứ triền miên
Hướng Dương

Những câu thơ cứ lan man trong lòng, tự hứa sẽ không thèm viết nữa , để gió cuốn đi


Tự hứa xem như giấc mộng, tỉnh giấc rồi chẳng mơ lại nữa .


Rồi tự hứa... tự hứa...


Chỉ là chiếc lá rơi cuối mùa đông, xuân sang chồi non lá mới phủ đầy , sẽ không còn cái buồn nào vương vấn trong tim


Mãi mãi không có tình cờ , mãi mãi sẽ quên mùa Xuân năm ấy






HƯỚNG DƯƠNG


01/02/2016





Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

KỶ NIỆM



Mới mà đã một năm ngày mình gả con lấy chồng xa.
Biển Sông Cầu nước trong xanh, rất đẹp.
Cũng lâu lắm mình mới thấy biển yên bình đến thế, xem lại mấy tấm ảnh thấy thời gian nhanh quá ; đã một năm rồi .
Bé bây giờ đã làm chủ một gia đình nhỏ , yêu bé con của mình lắm lắm
Luôn hạnh phúc nhé con yêu!
HƯỚNG DƯƠNG
31/01/2016


Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

MỘT CHÚT TẢN MẠN

Định bao nhiêu lần về quê rồi nhưng vẫn không về
Chẳng biết năm nay có thuận lợi không nữa
Lâu lắm rồi , cũng gần 40 năm xa quê rồi còn gì .... Cứ ngỡ có chồng cùng quê thì sẽ được về quê, có ai ngờ ... biền biệt...
.
Bỗng thấy  nhớ quê dầu bây giờ còn ai ở quê đâu mà thăm, bạn bè  mấy đứa  chắc bận rộn cũng không có thời gian trò chuyện cùng mình...
Anh xã bảo: Về quê, em thích đi thăm bạn thì đi trước nha...
- Lạ ghê , đi đâu có vợ có chồng chứ sao đi một mình được.

Bỗng dưng mình lại muốn có một chiếc xe đạp đi vòng vòng chốn cũ ... Đi vòng vòng những cung đường xưa , đi vòng vòng chợ Cồn ... tìm lại cái hương vị ngày mới đặt chân về Đà Nẵng...
Mình muốn đi ra biển , hít thở mùi biển thân thương , dẫm chân trên cát như ngày còn nhỏ , muốn ôm hết cả biển vào  lòng để ủ những thương yêu ....
Muốn ngồi trước biển những đêm trăng sáng , nghe tiếng gió rì rào dưới hàng dương liễu ( chẳng biết bây giờ còn dương liễu không )
.
Nhưng thôi, có lẽ mình không về được đâu , thôi đừng ước muốn để được nhẹ  lòng
.
HƯỚNG DƯƠNG
29/06020

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

CHỊ ...

Từ ngày anh ĐD mất, hôm nay mới gặp lại chị
Đang ngồi chợt nghe tiếng gọi : Cầm đi chợ này à?
Tôi chưa kịp nhìn ra ai thì người ấy bảo thêm : Đưa thằng nhóc đi khám bệnh , nó bệnh hoài 
Cứ ngỡ bạn của em gái ( vì che kín mặt nên không biết ai) tôi xưng chị rất ngọt : nhóc bệnh sao vậy, sắp tết rồi , ừ chị đi chợ này ...
Tôi nhìn kĩ một chút , một đôi mắt to đen , giọng nói quen lắm , ngờ ngợ rồi nhớ ra , vợ anh ĐD đây mà
Chị cho biết chị về nhà mẹ anh ở để tiện gởi con đi làm , nhưng chỗ làm cách nhà đến 15km .
Hôm nay con bệnh nên nghĩ một bữa ...
Chị bây giờ gọn gàng xinh đẹp hơn xưa , tôi chạnh lòng khi nghĩ đến hoàn cảnh chị . Anh mất đi để lại hai đứa con dại , bên nội cũng khó khăn nên không thể phụ nuôi được . Vậy là một nách hai con, chẳng có tài sản gì ngoài công việc tạp vụ cho cơ quan anh . Nhưng anh mất rồi, chị cũng không còn được làm ở đó nữa.
Căn nhà tập thể trả lại cho cơ quan  , chị phải về nhà mẹ chồng tá túc . Mãi một năm sau chị mới xin được việc làm ở Đài Truyền Thanh, chị không nói nhưng tôi biết mức lương thấp lắm , gói ghém vẫn không đủ đâu .
Chị nhìn tôi rồi hỏi công việc làm ăn , chị khen : Cầm hôm nay mập hơn đó, da đẹp lắm , hồng và mịn nữa.
Tôi cười: Em đi phơi tối ngày chị ơi, có soi gương đâu mà biết.
Chợt nghe buồn , phụ nữ mà : gặp nhau điều đầu tiên là quan tâm nhan sắc , da , và dáng ... rồi mới đến những việc gia đình con cái ...
Chị bây giờ đẹp lắm , cái đẹp của phụ nữ mới hơn ba mươi tuổi rực rỡ , mặn mà... 
Nhưng đẹp quá cũng là cái khổ vì đã vò võ nuôi con một mình , còn bị nhà chồng nghi ngại vì sợ có chồng  bỏ con...
Một lần chị tâm sự : Nhà anh không cho chị sang tên đất đai vì sợ chị có chồng khác , cứ để anh đứng tên dù anh đã mất rồi. Nên mỗi lần có việc gì là khó ghê luôn.
Thương chị lắm vì nỗi góa chồng sớm , vì nỗi nuôi con dại, vì nỗi cô đơn , có khó nhọc biết ai chia sẻ ...
.
Chị đi rồi, tôi vẫn còn bâng khuâng .
Ngày xưa , người ta hay ví con gái như hạt mưa sa ... Sao mà đúng quá , biết rơi chốn nào đây để được hạnh phúc trọn vẹn 
HƯỚNG DƯƠNG
27/01/2016




Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

XUÂN SANG

Chiều nay nghỉ một buổi để lặt lá mai
Vậy là sắp hết mùa đông rồi , xuân lại đến
Chợt nhớ  năm nào cũng vừa lặt lá mai vừa làm bài thơ XUÂN SANG



                                 .MAI VƯỜN CŨ

 XUÂN SANG
Lặng lẽ đông tàn ở trước sân
Trên cao sợi nắng ấm lên dần
Búp non bẽn lẽn chen cành trụi
Lộc biếc ngây ngô nấp vỏ sần
Én lượn cánh nghiêng mong đợi Tết
Hoa bừng nét thắm đón chờ Xuân
Mơn man gió nhẹ hòa hương trải
Lay động lòng ai - gởi mấy vần
Hướng Dương
20/01/2014



Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

SƯƠNG MÙA ĐÔNG



Mịt mờ sương lạnh buốt bờ vai
Lặng lẽ đèn khuya rọi bước dài
Bỗng thấy đông về thêm gió rét
Chênh chao giây phút - ngỡ hồn say
.
HƯỚNG DƯƠNG
18/01/2016
.
( ẢNH LÚC 5H SÁNG NAY , SƯƠNG GIĂNG MỜ )



LINH TINH

Mệt mỏi ... đuối ...
Nhiều lúc suy nghĩ thấy phụ nữ đúng là quá giỏi : Đối nội , đối ngoại , dạy dỗ con , nội trợ , kiếm tiền ...
Những việc gắn trên vai người được  gọi là '' phái yếu ''  không ít nhưng bản thân họ lại phải nhún nhường khép nép sau lưng chồng, nhìn nét mặt chồng để vui , để buồn, để nói hay lặng thinh.
...
Hèn gì lúc nhỏ nghe người ta hay nói : Ráng tu để kiếp sau được làm đàn ông nhé.
Nghe mà héo ruột.
HƯỚNG DƯƠNG
18/01/2016

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

NGẮM HOA

Sáng nay về sớm , nhìn mấy giò lan đang ra hoa thấy yêu chúng quá
Tội ghê, đi sớm về trễ mãi , không chăm sóc phân nước được vậy mà chúng cũng cố gắng ra hoa mà hoa rất tươi màu  nữa .
Hồ điệp , Nghinh xuân , Dendro thi nhau khoe sắc, mình thích màu tím dendro dễ thương , cánh hoa hồ điệp trắng muốt dịu dàng.
Hoa súng mới trồng hôm tháng mười bây giờ đã có hoa, cánh hoa tim tím khép nép bên  chiếc lá xanh bóng mẩy sao đẹp quá!
Chợt bực mình vì cái máy chụp hình bị hư , nếu không mình đã có những tấm ảnh ghi nhớ tuyệt đẹp rồi.
...
Mấy ngày này , em gái chuẩn bị làm kẹo me bán Tết . Nó rủ: Chị nghĩ bán làm  phụ em đi nha
Phân vân vì mình cũng thich làm bánh mứt lắm . Còn nhớ hồi con gái , tháng này là mình lo lục đục làm các loại bánh mứt mà...
Nhớ đến tự nhiên thấy bồi hồi ...
.
Qua rồi cái thời mà con gái phải biết nữ công gia chánh , qua rồi cái thời mà con gái gặp nhau toàn khoe những món Tết mình làm, có khi còn mang theo một ít để '' so tài cao thấp ''.
Trong nhà , ngoài bánh trái thì mình còn có món ruột là ủ cơm rượu .
Vì thế Tết đến thường hay được bà con, em út nhờ vả ....
.
Ngày Tết bây giờ giống như ngày được tạm ngưng làm việc vì ít  đi chơi, cũng chẳng làm bánh mứt vì tất cả đều có sẵn với mẫu mã đẹp được bày bán khắp nơi, đủ màu, đủ loại...
.
Bất chợt mình nhớ mùi thơm nước đường làm bánh phục linh, mùi dừa xào làm mứt , mùi gừng trong kẹo chuối ... bánh in...
Và nhớ không khí Tết của ngày xưa.
HƯỚNG DƯƠNG
17/01/2016

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

NHỚ LAN MAN

Mấy hôm nay gió nhiều, đặc trưng của miền Đông Nam bộ vào mùa này mà.
Đi ngoài đường gió tạt xe vào lề ,  có lúc tôi sợ gió nhưng có lúc tôi cũng thích gió thổi mạnh  như có thể cuốn tất cả buồn phiền bay đi để được nhẹ nhàng.
Cao su mùa này rụng lá, có cây đã trơ cành , có cây còn những chiếc lá  đong đưa trong gió rồi rơi vàng mặt đất.
Bất chợt tôi nhớ mùa xuân của 35 năm về trước , ngày mùng ba tết đi chơi với cô bạn mới quen , tôi thắc mắc sao mùa xuân mà cây chưa ra lá, nhỏ bạn cười ngất bảo: Mùa này cao su rụng lá thì mầm non làm gì có...
Hai đứa gọi thợ chụp hình kỷ niệm dưới những hàng cây trơ trụi . Gió cũng ào ào , lá cao su lẫn với bụi đất đỏ mù mịt làm tóc tai rối tung , mắt mũi phải nheo lại vì bụi , vì nắng ...
Đến ngày nhận hình , liếc thấy tấm hình , cả hai đứa đều đùn đẩy nhau vì ... đứa nào cũng xấu ... Rốt cuộc vì là '' ma mới'' nên tôi phải nhận cả mấy tấm về nhà, dấu chui dấu nhủi để đừng ai thấy .
Ngày đó ít thợ chụp hình lắm nên khi chụp hình là phải giao hết tiền cho thợ rồi sau cả tuần mới nhận được hình ... nên chất lượng thì .. hên xui ... mà lỡ có xui cũng không thể bắt đền được ...
.
Bây giờ bức ảnh không còn nhưng trong kí ức tôi vẫn nhớ một con bé tóc dài , trên đầu tự dưng có chiếc lá vừa rơi nằm trên tóc , cái mặt nhăn nhó vì nắng và vì bụi  ...Chả đứa nào cười  nên trông càng ngố hơn.
Sau lần chụp hình đó, mấy cái tết sau chẳng bao giờ tôi dám làm khách của mấy người chụp dạo nữa.
Và mùa cao su rụng lá vẫn làm tôi nhớ cái Tết đầu tiên nơi đây
HƯỚNG DƯƠNG
14/01/2016

Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2016

HẠNH PHÚC

Ngãi Giao có một cái chợ nhỏ toàn là người Quảng Trị và người Huế
Cảm nhận đầu tiên của tôi là giống một chợ vùng quê dầu đó là thị trấn
Phần lớn các bà đi chợ toàn bưng rổ, bưng sàng, tiếng nói mang nặng âm điệu vùng quê Quảng Trị và Huế được trao đổi với nhau như một làng miền Trung chính tông
Tôi thường giao tiếp với người Quảng Trị và người Huế nên không thấy khó nghe , trái lại còn có cảm giác quen thuộc thân thương nữa, có lẽ vì hai bà mẹ mà tôi yêu thương là người Huế và Quảng Trị chăng ?
Những câu mời chào : O ,  Mệ được nói ra một cách tự nhiên đến nỗi có mệ còn hỏi : con làm dâu Quảng Trị à ! Tôi dạ rất ngọt (  mẹ chồng tôi cũng người Quảng Trị mà.)
Thế là tôi được các khách hàng yêu mến vì : O ni hiền mà xởi lởi nì ....
...
Mấy hôm nay , anh xã rảnh nên phụ tôi buôn bán , một mệ khen : Rứa chứ, em mô thì eng nớ mới hạnh phúc.
Anh xã cười tươi có lẽ vì được khen (  thấy anh xã phụ vợ  dầu chỉ là bê hàng giúp vậy mà lại  được nhiều người  khen ghê  )
Tôi mong những câu khen như thế thật nhiều để anh xã thấy mình đang là người hạnh phúc , để thấy được niềm vui gia đình , để cùng gìn giữ  tổ ấm nhỏ bé của chúng tôi .
...
Hạnh phúc đơn giản như thế vậy mà phải mất bao lâu người ta mới nhận ra được ? 
...
HƯỚNG DƯƠNG
10/01/2016