TRANG VĂN THƠ

Thứ Năm, 2 tháng 11, 2017

KHÔNG ĐỀ

Thu vẫn chưa đi , đông vội tới
Hoa còn vương nhụy, lá buồn rơi
Oằn vai tâm sự hồn ngơ ngẩn
Gặm nhấm riêng mình nỗi lẻ loi
HƯỚNG DƯƠNG
31/10/2017

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

Thơ vui 20-10 TẶNG NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI QUEN BIẾT ...

ĐƯỢC TẶNG HOA NHẦM
Sáng nay nhận được cành hoa
Sắc màu rực rỡ ... thật là đáng yêu
Lung linh tỏa nét xinh tươi
Mình vui khi nhớ ... 20... đến rồi ( 20-10)
Chắc là ai đó gởi lời
Chúc mừng ngày của những người nữ đây
( Một điều lạ nhất trước nay)
Cho nên lật đật nói ngay : Thanh kiều '' (Thank :Cảm ơn )
Rồi đem hoa cắm vào bình
Định rằng sẽ ngắm một mình ... đã chưa ...
Ai ngờ vừa đến giữa trưa
Người ta quay lại bảo : Đưa nhầm người
Hoa kia cũng lỡ cắm rồi
Thôi thì ...mua lại ... tự tui ... tặng mình...
...
Nhìn hoa bỗng đã kém xinh
Chẳng như lúc sáng thấy tình chứa chan
...
HƯỚNG DƯƠNG
Kỉ niệm 20-10-2017
Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật, văn bản và thiên nhiên

Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

ĐI CÂU


Cuối tuần chẳng biết phải đi đâu
Cần trúc, mồi thơm... thú giải sầu
Nhái, ốc thập thò nơi ngách hẹp
Lóc, rô vung vẩy chốn bùn sâu
Thử thời cũng muốn con trê lớn
Tìm vận lại ra chú ếch bầu
Cả buổi ngồi chờ, kiên nhẫn đợi
Chiều tàn vẫn chỉ ... cái cần câu...
Hướng Dương
14/09/2012

Thứ Năm, 17 tháng 8, 2017

GIAI NHÂN VÀ DANH TƯỚNG (Copy từ BLOG anh Quảng Nam)



Em đâu phải giai nhân
Tôi không là danh tướng
Nhưng đôi ta cứ tưởng
Danh tướng gặp giai nhân

Tôi một đời lận đận
Em mấy thuở long đong
Đêm từ ly em khóc
Tôi giấu giọt lệ nồng

Rồi thời gian lặng trôi
Mỗi đứa một phương trời
Nay tình cờ gặp lại
Nhìn nhau cười tê tái

Ấp úng chẳng nên lời
Danh tướng đạp xích lô
Giai nhân bán vé số
Tóc bạc trắng cả rồi. ...

Nhắc chuyện xưa cùng cười
Tiếng cười như dao nhọn
Đâm nhói tận đáy lòng!
(Quang Nam)                                      

Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

ĐẾM TUỔI CÙNG THU

Tôi đếm tuổi mình bằng những mùa thu
Có thu hồn nhiên tiếng cười giòn giã
Có thu bâng khuâng ngắm nhìn hoa lá
Có những thu hồng đượm cả tình thơ
.
Cũng có thu buồn con chữ bơ vơ
Đợi lúc đêm về góp thêm nỗi nhớ
Cũng có thu xa - dặm đường cách trở
Nên gió mơ hồ lay bóng trăng sao
.
Những mùa thu lặng lẽ qua mau
Bỏ lại riêng tôi một mình thầm đếm
Rả rích tiếng mưa khơi niềm lưu luyến
Thu đến rồi đi nắng bỗng nhạt nhòa
NGỌC CẦM
28/07/2017
Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, bầu trời và cận cảnh

Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017

KỶ NIỆM SINH NHẬT

Năm bốn hạ tròn sắp bước qua
Ngẫm lòng thương mẹ với thương cha
Bảo ban con chớ làm sai trái
Dạy dỗ trẻ luôn phải thật thà
Trả hiếu - sao đem nhiều khổ ải
Đền ơn- lại để lắm phiền hà
Cuối đời mà vẫn hoài trăn trở
Biết tính chi cho khỏi xót xa
HƯỚNG DƯƠNG
24/06/2017

Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

VỌNG BUỒN

Thương mình, ta có biết trách ai
Mộng đẹp đêm xuân đã chẳng dài
Cứ ngỡ ông tơ tô sắc thắm
Nào hay bà Nguyệt vẽ màu phai
Đau lòng duyên số ôm hiu quạnh
Xót phận bọt bèo hứng đắng cay
Con tạo lá lay vương lấy khổ
Kiếp sau TU nhé... thoát trần ai...
NGỌC CẦM
23/06/2017

Thứ Năm, 8 tháng 6, 2017

RƠI ( Cảm tác từ bài thơ RƠI của anh Hoành Trần )

Rơi
       buồn
giữa những canh thâu
Rơi
       bờ tóc rối
đêm sầu nhớ mong
Rơi
       hồn
lạc bước đi rong
Rơi
       tình xưa cũ
nên lòng ngẩn ngơ
HƯỚNG DƯƠNG
06/06/2017

Kết quả hình ảnh cho HỨNG MƯA

Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

MƯA ĐẦU MÙA

Mùa mưa đến, cảm xúc cũng theo về. Thấy lòng bâng khuâng nhớ nhung những ngày mưa trong dĩ vãng.
Ôi! mới đó mà đã gọi là dĩ vãng rồi nhỉ?

Nhớ cơn mưa đầu mùa đến lúc giữa đêm, đang ngủ bỗng giật mình vì tiếng gió xô tàn lá ào ào, rồi mấy hạt mưa lắc rắc trên mái tôn . Lật đật choàng dậy vì đầu hôm trời nóng các cánh cửa đều mở cho thoáng,.
Mưa đầu mùa , gió cũng mạnh , cửa cứ bị bật ra dầu tôi cố kéo vào... giằng co mãi để rồi đóng xong các cửa thì người cũng ướt mem... thế là hết ngủ ...
Chỉ có cửa sau không bị mưa tạt nên tôi hay mở ra để nhìn mưa đêm. Trong bóng đêm chỉ nghe tiếng nước chảy, thỉnh thoảng sấm sét lóe lên ánh sáng mới thấy những hạt mưa to rơi xuống vườn rau. Tiếng ếch nhái mừng mưa kêu ồm ộp, tiếng con ễnh ương kêu quềnh quang ... khắp đồng
Nhà trong ruộng nên mưa đêm khó ngủ lắm, khoảng 15 phút sau mưa, ánh sáng đèn đi soi ếch soi cua của các anh nông dân làm chó sủa râm ran khắp xóm , muốn ngủ lại cũng chẳng được.

Nhớ những năm ở rẫy , sau cơn mưa đầu mùa, buổi sáng gặp nhau ai cũng tươi cười hỏi đúng một câu : Chừng nào tỉa ...và quày quả đi cho kịp giờ làm .
Đôi khi thêm câu dặn dò với theo : Kỳ này em tỉa bắp trắng nhiều lắm, chị khỏi tỉa đi, tới đó có bắp em bẻ qua ăn ...

Người bạn nông dân của tôi là thế, chân chất thật thà và rất tình cảm
Cơn mưa đầu mùa đem lại sự hưng phấn cho người nông dân, người người hối hả làm việc từ sáng sớm để gieo tỉa khi " còn ấm đất '' , lúc đó sự nảy mầm của hạt giống sẽ mạnh hơn.
Mấy ngày này, làm việc có thể quên ăn , miễn sao kịp thời vụ cùng mọi người., hứa hẹn một vụ mùa bội thu

Không còn làm ruộng rẫy nữa nhưng tôi vẫn nhớ cơn mưa đầu mùa mỗi năm, vẫn giật mình khi nghe tiếng gió rít ngoài hiên và mưa lộp độp trên mái tôn nhà.
Bỗng choàng dậy - rồi nhớ ra : Có gì đâu mà nôn nao nhỉ/
Rồi theo thói quen, mở của đứng nhìn mưa rơi trong màn đêm, lòng nhớ về cơn mưa thưở nào .
NGỌC CẦM
24/05/2017
Trong hình ảnh có thể có: cỏ, bầu trời, cây, thực vật, ngoài trời và thiên nhiên

Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

NHỚ MÃI QUÊ HƯƠNG

Ngày này của 37 năm trước , tôi cùng gia đình chính thức rời xa quê hương ruột thịt để lên đường vào Nam sinh sống.
Nhớ vì ngày đó, tôi đi ngang trường , cố đi thật chậm để được nhìn thấy thầy cô bạn bè đang trong lớp học , nhưng lớp vắng hoe ...
Sực nhớ hôm nay các bạn đi kết nạp Đoàn...
Nhớ vì ngày đó ngoài quê trời còn nắng lắm , cả nhà tôi đến Cẩm Lệ để chờ khuya lên đường ... Muốn chạy bay về ĐN một chút nhưng không thể ...
Sực nhớ về để làm gì nhỉ?
Cố gắng ghi hết hình ảnh sau cùng vào trong trí, con sông, bến đò , dãy núi xanh xanh mà thỉnh thoảng tôi lên đó hái sim, giũ trái diều khi đi rước củi cho Ba .
Nhớ con sông Vu Gia nước trong thấy đáy , chảy xuôi từ trên nguồn về. Con sông trong trí tôi luôn êm đềm ngọt ngào chỉ một dòng chảy . Như tình yêu tôi dành cho vùng quê cha đất tổ không suy giảm , dầu có bao nghịch cảnh xảy ra trong đời.
Năm năm sống cùng quê hương, thay đổi tôi nhiều lắm. Từ một cô bé ngây thơ khờ khạo, vô tư lự, đi đâu cũng ngắm cây ngắm cảnh , suy nghĩ vẩn vơ, không hiểu gì về cơm áo gạo tiền , trở thành một thiếu nữ biết nhớ, biết thương , biết buồn , biết khóc...
Biết nỗi đau của Ba , nỗi buồn của Mẹ và biết lo cho người thân của mình.
Gạt bỏ những vướng mắc , còn lại trong tôi niềm nhớ không nguôi . Nhớ những buổi đi hái rau cho Mẹ, những lúc ra cồn làm đất tỉa đậu, những sớm tinh sương theo Ba ra đồng cuốc ruộng gieo sạ ,rồi đến mùa có những gánh lúa ba gánh về lẫn mồ hôi và máu ... vì Ba cứ hay bị đứt tay do không quen làm nông.
Quê cha đất tổ chỉ còn trong trí nhớ , tôi chẳng còn có dịp trở lại nằm trên chõng tre trước nhà đón ngọn gió mát rượi từ sông thổi vào, nghe tiếng chim Bắt cô trói cột rền rĩ ngoài bụi tre gai.
Tự đáy lòng tôi sẽ nhớ mãi quê hương.
NGỌC CẦM
19/05/2017

Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017

MẸ

Mẹ là người ở ruộng đồng, quanh năm mưa dầm nắng trải. Đời Mẹ cực quá nên Mẹ ráng lo cho các con ăn học bằng bạn bằng bè
Con Mẹ cũng ngoan, chúng lo học hành tử tế, không ham chơi, không phá phách ... Ai cũng khen cả.
.
Rồi con cũng thực hiện được giấc mơ của Mẹ, thành người hữu ích cho xã hội, đi làm ở TP , có cuộc sống tốt.  Mẹ  rất mãn nguyện.
Công việc nhiều, con không có thời gian về thăm nhà. Mẹ tập dùng điện thoại để được biết con sống ra sao, mạnh khỏe hay đau ốm?
Lần nào điện, Mẹ cũng chỉ có mấy câu quen thuộc : Con ăn cơm chưa? Ngủ sớm nha con? Ở nhà bình thường, không có gì hết con ạ, Ba Mẹ khỏe....
Có những cuộc gọi Mẹ nghe con nói: Con gọi sau nha Mẹ, con bận việc .
Vậy là mẹ chờ, chẳng dám rời điện thoại sợ con gọi về mà không nghe kịp...
Có lúc con gọi lại nhưng cũng có rất nhiều lần con quên ... Mẹ không biết con xong việc chưa nên không dám gọi...
Cứ như thế đến hết tuần ... Mẹ vẫn chờ...
Nhà có vài con gà, mớ rau vườn, ít trái cây ... Mẹ để dành chờ con về ăn , Mẹ nói của nhà mình ăn tốt lắm, hồi nhỏ con ăn vậy mà mau lớn đó.
Mỗi lần con về chơi rồi đi, Mẹ soạn cho con mang theo : Lên đó có ăn con à, ra chợ mua tốn tiền mà không ngon...
Có lúc con không chịu nhận vì : Con có thiếu gì đâu. Mẹ để ăn đi
Có lúc con lấy tiền đưa cho Mẹ , bảo : Chừng đó đồ cũng nhiều , để con trả tiền cho Mẹ.
Mẹ không nhận tiền thì con không lấy đâu.
Vài lần rồi quen, Mẹ sợ con không xách những gì Mẹ cho nên cũng nhận tượng trưng và bảo : Ở quê rẻ lắm con, chừng đó tiền là nhiều rồi.
.
Con đi rồi, Mẹ rưng rưng buồn.
Con và Mẹ đã xa cách nhau từ khi nào thế nhỉ?
HƯỚNG DƯƠNG
TẢN MẠN VỀ NGÀY CỦA MẸ
15/05/2017
Kết quả hình ảnh cho Mẹ


Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017

HẠNH PHÚC

Năm mười tám tuổi, lần đầu tiên tôi được mời đi đám cưới một người chị trong xóm
Tôi vui lắm vì được mời nghĩa là mình đã lớn , nhưng băn khoăn không biết mua quà gì tặng anh chị, mà cũng chưa nghĩ ra tiền đâu để mua quà nữa
Có lẽ hiểu những điều tôi lo nghĩ, chị gọi tôi đến chòi rẫy rồi tỉ tê tâm sự : Anh T. ( tên người yêu của chị ) mồ côi từ nhỏ, ở với chú họ . Chị và anh thương nhau nên anh nhờ chú đến xin ba má chị cho phép đàng trai bước đến dạm hỏi. Không ngờ ba chị nói thẳng với người ta : Nó không có cục đất chọi chim mà đòi cưới vợ, cưới về rồi đi ở đợ cả hai vợ chồng như nó vậy ha.
Người chú giận quá, ra về. Còn anh thì buồn nẫu ruột. Chị không muốn bỏ anh, nhưng ba má chị cấm , không cho ưng cái thằng nghèo rớt mùng tơi ấy.
Tính tới tính lui, chẳng lẽ ôm nhau khóc hoài, anh chị đi đến quyết định : Tự ra xã đăng ký kết hôn rồi tổ chức tiệc trà nho nhỏ trong căn chòi lá để ra mắt bạn bè...chừng 10 người , chủ yếu là anh em họ của chú rể. Khách mời chỉ cần đến dự thôi, đừng lo quà cáp gì hết .( chị dặn đi dặn lại như thế )
Và tôi cũng được là khách mời của cái đám cưới ấy trong vai bạn của cô dâu.

Đám cưới chỉ có vài dĩa kẹo bánh, nước chè xanh và nắm hạt dưa. Cô dâu , chú rể vẫn bộ đồ thường ngày, không hoa cầm tay , không có nơ trên ve áo , Tôi để ý thấy có bịch đồ dưới chân của chú rể, tò mò muốn hỏi nhưng chị và anh đang tuyên bố lý do nên không hỏi được.
Ai cũng vui cười đàn hát  rôm rả những bài nhạc xanh , nhạc đỏ, nhạc vàng ... đủ cả.
Khuôn mặt anh chị ngời ngời hạnh phúc dầu thỉnh thoảng tôi thấy trong mắt chị ánh buồn được che bằng nét cười tươi.
Đám cưới diễn ra chưa đến một tiếng đồng hồ  thì tan ,  chồng chị ( bây giờ có thể gọi là chồng được rồi ) cúi xuống chân cầm bịch đồ lên rồi nói lời cảm ơn và tạm biệt.
Lúc này tôi mới biết anh chị chuẩn bị ra đi và đám cưới cũng phải nhanh kết thúc để gia đình chị không đến gây khó dễ.
.
Năm năm sau, tôi gặp lại chị trong một buổi chợ. Chị vẫn giòn giã như xưa, nói cười vui vẻ. Tôi muốn biết cuộc sống của chị, chị khoe : Chị có một đứa con gái rồi, chuẩn bị năm nay thêm đứa thứ hai. Chồng chị thương chị lắm, anh ấy lo đi làm để chị không phải khổ. Anh nói nếu anh để chị khổ cực , anh không nhìn mặt ai nữa hết. Em yên tâm đi, chị được chồng thương lắm em ạ.
Tôi hỏi chỗ ở, chị nói người chú cho mảnh đất nhỏ trong rẫy xa, hai vợ chồng sống bằng nghề làm rẫy nuôi gà.
Anh siêng năng hiền lành nên hay đi làm thêm cho người xung quanh để có tiền trang trải cuộc sống.
Tôi vui như chị là chị ruột của mình vậy

Bẵng đi thời gian dài, mười mấy năm sau , nghe chị gặp tai nạn, tôi liền đến thăm với ít quà.
Anh chị cảm động lắm
Gặp nhau, điều  tôi nhận ra trong mắt chị và trong cách nói chuyện : Chị đang hạnh phúc bên chồng và các con cháu của mình.
Bây giờ chị đã có hai con gái , hai đứa cháu ngoại... và con rể hiền. Con gái chị rất ngoan , học xong về làm gần nhà , làm nhà riêng cũng sát nhà anh chị để tiện chăm sóc ba mẹ
Ngôi nhà chị nhỏ nhưng tràn ngập tiếng cười của hai đứa cháu ngoại
Tình cảm của anh chị vẫn ngọt ngào như thưở nào, đó là điều làm tôi vui nhất.

Chuyện của chị cũng ảnh hưởng đến tôi ít nhiều. Tôi quan niệm dầu đám cưới to hoặc nhỏ , dầu có chồng giàu hay nghèo , cái cần nhất trong cuộc đời mỗi người vẫn là Tình Yêu và Hạnh Phúc.


HƯỚNG DƯƠNG
Chút tản mạn
11/05/2017

Thứ Hai, 8 tháng 5, 2017

NHỚ


Nhìn cánh đồng xưa lòng chợt buốt
Một thời khó nhọc nặng oằn vai
Đời quê lam lũ người chơn chất
Bỗng thoáng buồn dâng khóe mắt cay
Ngọc Cầm
08/05/2017

Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017

NGẪM

Vạn sự sinh ra bởi chữ Duyên
Nên đừng trách hận để ưu phiền
Không dưng ai dễ bày ngang trái
 Vay trả trả vay do ý Thiên
HƯỚNG DƯƠNG
2/5/2017



Kết quả hình ảnh cho sen phật bà

Thứ Tư, 26 tháng 4, 2017

MẸ CHỒNG

Đọc bài nói về nàng dâu và mẹ chồng của chị Sóc , định comment nhưng dài quá nên mang về nhà mình viết vậy.
Ngày xưa , quen ai đều muốn biết người ta có thương mẹ của họ không? Nếu họ thương mẹ thì đã được +5 điểm của mình rồi.
( Vì thế mới nhận lời anh xã )
Có chồng, chưa được một ngày làm dâu, cảm thấy mình bị thiệt thòi dầu thường nghe người ta nói : Làm dâu khổ lắm.
Những lúc khó khăn, vợ chồng hục hặc, bỗng ao ước có được mẹ chồng gần bên để méc , chẳng biết bà sẽ bênh ai nhưng cứ nghĩ thế thôi.
Chỉ một lần được kề cận mẹ chồng khi bà đau ốm, mình thấy xót thương cho người phụ nữ '' gánh cả giang sơn nhà chồng''.
Mẹ chồng đã mang nặng đẻ đau 8 người con, gánh gồng cực nhọc nuôi nấng nên người, giờ nằm đó thân hình gầy ốm mong con cháu đến hỏi han
Mỗi lần mình nghe đt thì bà thều thào không rõ tiếng ( vì do di chứng huyết áp ) : Ừ, Bà khỏe , bà hết bệnh rồi, cháu học giỏi nhé , khi nào rảnh bà đến thăm ) .
Vì Bà nghĩ con cháu đang gọi về hỏi thăm
Cũng có những cuộc điện của các con hỏi thăm , mình đưa bà nghe, bà vui lắm, quên cơn đau đang hành hạ, cười tươi tắn.
.
Về quê chồng chưa đến 10 ngày , mình chẳng đi đâu khỏi cái giường bệnh, vì muốn được gần gũi , vì bỗng như thấy trước hình ảnh của mình mai sau...
Bà cũng tội lắm, cứ xua tay chỉ về phía Nam : Về đi con, mẹ khỏe rồi, mấy đứa nhỏ trông con đó.
Rồi bảo nhỏ em chồng : Đưa tiền cho chị mi về , hắn hết tiền rồi.
Thương lắm
.
Bà mất, mình hụt hẫng nhưng cũng thỏa nguyện vì dẫu sao đã có những ngày sống bên mẹ chồng, để hiểu và thương những người mẹ có tên MẸ CHỒNG.

Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2017

CHIA TAY KÝ ỨC


Nhớ một ngày tôi về lại quê hương
Không còn gặp những con đường thưở ấy
Cây bằng lăng nơi đâu tôi chẳng thấy
Ánh điện muôn màu che khuất mảnh trăng non


Đã lạ rồi - thành phố một thời quen
Người đâu đó - sao mình không gặp gỡ.
Bỗng chợt buốt trái tim từng tan vỡ
Thoáng nghe tình run rẩy mối duyên xưa

Một thoáng thôi rồi bừng tỉnh cơn mơ
Người trên phố vẫn đi về vội vã
Còn lại đây bước chân người khách lạ
Ngẩn ngơ buồn -thương nhớ mảnh tình đơn

Cuối cuộc đời bao suy tính thiệt hơn
Đều tan biến như khói chiều nhạt thếch
Không chia tay nhưng đây là lần ly biệt
Mai tôi có về ký ức chẳng còn vương
.
HƯỚNG DƯƠNG
18/03/2017

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

VỀ THĂM CHỐN CŨ (THẦY TRÒ XƯỚNG HỌA )



VỀ THĂM CHỐN CŨ


.Riêng mình thanh thản chốn này đây
Lờ lững dòng sông gợn sóng đầy
Vài cánh lục bình xuôi bến nước
Một xuồng ba lá ngược trời mây
Dầm bơi nhè nhẹ trong sương sớm
Nước động mơ hồ dưới bóng cây
Cảnh vật hữu tình anh có biết
Sao còn ngơ ngẩn chốn nào đây?
Ngọc Cầm
----------------------------------------------

Họa:

Nhẹ mái dầm xuôi trở lại đây
Lao xao gió chướng nước sông đầy
Lục bình lững thững rà be mạn
Thầy bói lưng chừng vỗ bóng mây
Thuở ấy mồ hôi đầy ruộng lúa
Đời như cỏ cú dưới ngàn cây
Theo dòng lão khách nghe man mác
Chuyện cũ mơ hồ khắp đó đây.

Cao Linh Tử
23/2/2017

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang đứng, ngoài trời, nước và thiên nhiên

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

LẶNG LẼ


Mỗi độ xuân về lặng ngắm mai
Thương ai đêm lại đếm canh dài
Mộng mị chiêm bao hồn thổn thức
Không khóc sao mà mắt ướt cay
.
Bóng cả bên đời đã vắng xa
Buồn vui lặng lẽ một thân già
Xuân qua lòng nhớ từng xuân trước
Con trẻ vô tư chẳng xót xa..
Hướng Dương

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

BỖNG DƯNG NHỚ QUÁ NGÀY XƯA.......

Những cái tết trong rẫy đơn sơ nhưng rất nhiều kỷ niệm.
Tết! nhà có 1 cái bàn và 4 cái ghế nhỏ để tiếp khách , lỡ khách đến đông hơn thì ... trải chiếu dưới đất ngồi , mua chậu hoa cát tường để chưng cho có ý nghĩa
Tết! rau trồng thật nhiều , phần để bán, phần để làm quà biếu những người thân thuộc , nhìn đám rau cũng thấy lòng tràn ngập mùa xuân.
Tết! mình tỉa lá cắt cành cho các loại hoa trong vườn nở đúng dịp, để mỗi sáng nghe thoang thoảng hương mai, hương hoa hồng, hương mai chiếu thủy, quyện trong gió len vào nhà, vào bếp tỏa lan trên cánh đồng rau của mình . Nghe lòng thật nhẹ nhàng thanh thoát.
Những cái tết trong rẫy cũ là những cái tết khó khăn vô cùng nhưng cả nhà ai cũng đầy ý chí vươn lên , tin vào một ngày mai tươi sáng.
Phấn đấu bằng tất cả sức lực và niềm tin.
Nỗi buồn nếu có cũng bị chìm khuất đâu mất. Chỉ khi đêm về đối diện với chính mình , mới thấy nó hiện diện thôi.
Để rồi 4h sáng hôm sau tất cả trở lại guồng quay cũ : Làm việc và hy vọng.
.
Bỗng dưng nhớ quá ngày xưa.
HƯỚNG DƯƠNG
08/02/2017
.
Trong hình ảnh có thể có: 1 người, thực vật, hoa và thiên nhiên

Trong hình ảnh có thể có: thực vật, cây, bầu trời, hoa, cỏ, ngoài trời và thiên nhiên

Trong hình ảnh có thể có: thực vật, ngoài trời và thiên nhiên

Trong hình ảnh có thể có: thực vật, hoa, thiên nhiên và ngoài trời

Trong hình ảnh có thể có: thực vật, hoa, thiên nhiên và ngoài trời

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2017

TÌM ĐÔNG


Em đánh rơi mùa đông ở chốn nào ?
Mà nơi đây nắng nhạt màu - ngơ ngác
Từng cơn gió cô đơn buồn xao xác
Nhớ đông nên trời vắng tiếng mưa đêm
.
Em đi tìm đông - lòng chợt buồn thêm
Khi thu đã vội tan vào ký ức
Chiếc lá vàng hôm nao trôi biền biệt
Bao lâu rồi lá chẳng gọi đông sang
.
Em đi tìm hoài không thấy mùa đông
Chỉ có nắng cùng gió đùa xác lá
Đông giờ đây sao lại thành xa lạ
Để một mình - em tìm mãi mùa đông
HƯỚNG DƯƠNG
05/01/2017