TRANG VĂN THƠ

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

ƯỚC MƠ TỪ NHỮNG BỨC TRANH CỦA BÉ

Bé con của tôi lúc còn nhỏ rất thích vẽ tranh , có một hôm bé đưa tôi xem bức tranh mà bé vẽ suốt mấy ngày 
Bức tranh vẽ một dòng sông nhỏ có cây dừa ngã nằm ngang qua bắc thành cái cầu , trên cầu một người phụ nữ đội nón lá gánh đôi quang gánh đang qua sông. 
Bên bờ sông có ngôi nhà nhỏ, người đàn ông đang đứng với tư thế chẻ củi , trước sân là hai đứa bé chơi nhà chòi dưới bóng một cây cao có tán lá tròn.
Trên dòng sông còn chiếc thuyền nhỏ nữa
Bé con giải thích : Má đi chợ , ba chẻ củi nấu cơm , bé và anh Hai chơi nhà chòi chờ má về .
Tôi bật cười và ôm hôn mái tóc hoe vàng thưa thớt nhưng rất mịn , lòng xúc động lắm.
Tuổi thơ của con là những buổi chờ má đi chợ về, có hôm tôi về trễ , anh Hai đi học nên bé phải ở nhà một mình , bé sợ lắm nên bảo anh khóa cửa trước rồi chui vào bụi bông bên hông nhà ngồi  khóc ri rỉ và gọi : Má ơi! về đi má ơi ...
Về đến nhà, thấy cảnh tượng vậy, tôi như có ai xát muối vào tim, thương con và giận mình quá .
Từ đó , tôi không dám về trễ nữa , lúc nào cũng dành thời gian cho con nhiều hơn để con bớt phải chờ má đi chợ về.
Nhìn bức tranh của con , tôi lại nhớ chuyện cũ và ước mơ của con được vẽ vào tranh làm tôi bồi hồi.
Lần khác bé cũng vẽ tranh, cũng là ngôi nhà nhỏ, cái tán cây nhưng trong nhà là người mẹ đang dạy hai đứa con học . Trước sân những hàng hoa đủ màu xen kẻ nhau rất đẹp. 
Bé bảo ; Má dạy con với anh Hai học , con với anh Hai trồng bông để tặng má đó .
Bé con có những ước mơ thật dễ thương nhưng người thực hiện ước mơ cho bé lại hay làm bé phải mong ngóng chờ đợi.
Tôi thương bé con của mình lắm và luôn ray rức khi lỡ làm cho bé con chờ đợi và ước mơ.
HƯỚNG DƯƠNG
03/07/2015





Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

MÓN QUÀ SINH NHẬT

Tháng sáu, tháng sinh nhật của tôi và tháng sáu luôn có những niềm vui , hạnh phúc.
Niềm vui lớn nhất là các con trưởng thành, đó cũng là món quà tôi nhận được từ gia đình nhỏ bé yêu thương.
Thỉnh thoảng tôi lại nhìn hiện tại mà liên tưởng một thời khó khăn , khổ nhọc trong quá khứ , Nhớ
cảnh con đường trơn trợt bùn lầy , cảnh chồng cõng con lội qua suối nước lớn mỗi buổi đi học khi cơn mưa giữa mùa cứ sụt sùi dai dẳng . 
Lúc đó tôi cứ phập phồng không biết mình sẽ lo cho con được tới đâu khi mà khó khăn chồng chất khó khăn . 
Có lúc bão về, căn nhà nhỏ của tôi oằn mình chống đỡ cho mấy con người , chỗ con học bị dột , sách vở ướt sũng nhòe nhoẹt chữ ... 
Có lúc mùa về , cả nhà ra đồng , con trai lớn phụ ba mẹ đi chợ, cơm nước rồi cũng  ra rẫy làm việc .
Ban ngày làm đồng nên thời gian học chỉ là ban đêm dưới ánh leo lét của ngọn đèn dầu.
Thời đó, nhà tôi không có điện , không có mạng internet, không có tivi , giải trí chỉ là chiếc đài nhỏ chạy bằng pin nhân một lần tôi được giải thưởng của Đài PT - TPHCM .
Vì thế, mỗi lần  đến ngày sinh nhật của các  thành viên trong gia đình thì tiệc mừng chỉ là một nồi chè nghi ngút khói hay nồi mì quảng ngon thật ngon dưới ánh nến lung linh.
Riêng tôi, sinh nhật tháng sáu nên thường đặc biệt hơn là có quà từ các con mình. Món quà ý nghĩa được làm nên từ bao công sức của người tặng.
Các con tôi rất cố gắng trong học tập để luôn dành cho Mẹ một hạnh phúc bất ngờ vào tháng sáu :



. Tấm giấy khen TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC LOẠI GIỎI của con trai đầu năm 2013
Cô con gái ngoan ngoãn cũng đem về cho Mẹ con điểm 10 tuyệt đối trong bài Luận án tốt nghiệp của mình .
Nhóc Út thì năm nào cũng đem về cho Mẹ một tấm giấy khen của Tỉnh và năm nay cũng vậy, đúng ngày sinh nhật Mẹ, nhóc đem về tấm Bằng khen giải Ba Bảng C của cuộc thi Tin học trẻ tỉnh BR VT
(Dành cho học sinh THPT)




Niềm hạnh phúc của tôi là thế, được thấy các con ngoan ngoãn , chăm lo học tập là mãn nguyện rồi
Chỉ muốn nói với các con : Mẹ cảm ơn các con nhiều lắm, các con đã yêu thương và mang đến hạnh phúc cho Mẹ thật ngọt ngào

HƯỚNG DƯƠNG
30/06/2015