TRANG VĂN THƠ

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

CÁI NGHĨA CÁI TÌNH

Đã không còn ở xóm cũ , cái xóm mà ngày trước mỗi lần ra khỏi nhà là mình cầu trời sao cho đừng ở chỗ nầy nữa .
Mưa bùn , nắng bụi , vắng vẻ nơi nơi mới có một cái nhà . Ngày tư ngày Tết gì cũng không có bạn cả. Thật ra cũng có hàng xóm nhưng hàng xóm nào cũng bận việc túi bụi hết kể cả mình.
Chỉ có dịp chuyện trò khi đi làm chung cắt lúa , nhổ cỏ hay mình cắt rau còn hàng xóm thả mấy chú bò quanh rào rồi tranh thủ vào nói chuyện cho vui.
Mỗi năm nhà mình chỉ đông vui vào 3 ngày Tết, em út hay vài người khách đến chúc Tết , còn ba trăm sáu chục ngày còn lại thì vắng hoe vắng hoắt.
Mình cứ nghĩ cái tình ở đó nó cũng lạnh lẽo y như vậy nên khi ra đi mình không lưu luyến gì nhiều , chỉ vui vẻ dặn hàng xóm: Ừ, thỉnh thoảng có đi lên huyện ghé nhà chị chơi nha, tới mùa bắp chờ chị vô nấu ăn với đó .
Vậy đó, vậy mà khi mình vừa ra khỏi xóm, khoảng ba tháng sau là tới mùa bắp mới . Một buổi trưa, nghe tiếng xe trước nhà , cháu Cảnh hàng xóm cũ xách bịch bắp luộc còn bốc khói nghi ngút đem vào , nó xuýt xoa : Má con mới luộc xong, đem hai bác ăn cho nóng mới ngon.
Mình cảm động  , đỡ bịch bắp cho cháu và nói : Trời ơi, trưa  vầy mà đi nắng  dữ vậy con, để bác Hai rảnh rảnh vô chơi luôn cũng được mà.
Nó cười : Bác Hai vô tới bắp già hết , bây giờ bắp còn non y như bác thích ăn nè. ( Tính mình thích ăn bắp non mà )
Con đường dài gần 8km , mấy chục bắp nghĩa tình làm mình cay cay sống mũi . Cái tình nơi ấy thật đầm thắm, có đi xa mới thấy được
Đến mùa mít Thái, biết nhà mình có mấy đứa nhóc ở TP thích ăn mít Thái siêu sớm. Tánh cũng là hàng xóm cũ, nhà có trồng mít nên hay canh đến cuối tháng mới bẻ cả bao rồi hơn 8h tối chở ra cho mình .
Chuẩn bị đi ngủ, nghe tiếng xe mình ra mở cổng : Hai vợ chồng ẳm theo con bé 4 tuổi , và bao mít đang đứng trước sân .
Mình rầy cháu : Đi đâu đêm hôm vậy con, cháu nó buồn ngủ ẳm đi tội vậy.
Cháu Tánh cười cười : Con làm vô trễ , bẻ mấy trái mít đem ra cho mấy đứa em về ăn, nhà có hai vợ chồng , đi thì đi hết luôn chứ ở nhà một mình vợ con nó sợ cô ơi!
.
Cứ như vậy, khi thì trái bắp, lúc mấy trái mít, rồi mận , rồi bơ , rồi chuối ... Con đường từ xóm cũ ra nhà mình xa , công việc nhà hàng xóm cũng lu bù mà vẫn tranh thủ đem ra để : anh chị ( cô chú ) ăn cho ngon , cho nóng ...
.
Tháng này đang là mùa bắp mới , tối hôm qua trời mưa như trút , chú hàng xóm cũ vẫn lọc cọc xách chục bắp mới luộc bọc hai ba lớp ni lon gõ cửa gọi : Chị Hai ơi! ngủ chưa, em đem mấy trái bắp ra biếu anh chị ăn lấy thảo .
.
Mình không thể nói những lời sáo rỗng từ chối cái nghĩa cái tình mộc mạc ấy được . Chỉ biết nhìn lại mình và thầm nhủ hãy sống tốt như cái tình mọi người dành cho mình để luôn cảm nhận được hạnh phúc mà cuộc đời  hào phóng ban cho
HƯỚNG DƯƠNG
08/08/2015