TRANG VĂN THƠ

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

BÂNG KHUÂNG

Trở lại chốn xưa sau bao năm biền biệt
Tôi biết bây giờ cảnh cũ đã đổi thay
Con phố ấy xưa đậm màu kỷ niệm
Nhưng giờ đây chắc hẳn  đã phai rồi

Ô hay chăng tôi cũng chẳng là tôi
Không còn buồn không còn mong gặp gỡ
Tôi chẳng là tôi khi chạm vào nỗi nhớ
Sao chẳng giận hờn khi vắng một bàn tay

Trở lại nơi đây tìm một chút nắng mai
Một phút mơ hồ thấy nụ cười ai đó
Thoáng nghe xa như gió đùa sóng vỗ
Sóng tan rồi nên gió cũng bâng khuâng
.
Cất vào lòng những kỷ niệm mông lung
Giấu trong mắt bóng hoàng hôn còn đọng
Ngày ra đi tôi vẫn còn bé bỏng
Nay trở về ... mắt hằn vết chân chim
HƯỚNG DƯƠNG
27/03/2016