TRANG VĂN THƠ

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

CUỘC ĐỜI

Cuộc đời
Năm mươi năm chẳn đã trôi qua
Mới sớm mà nay bóng xế tà
Rạng rỡ ban mai ngời ánh mắt
U buồn chiều sẫm tối màu da
Gieo neo sinh kế đành phai sắc
Lận đận nghiệp đời phải úa hoa
Thời thế không xuôi nên trắc trở
Vui buồn riêng chọn một thân ta

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

KỶ NIỆM (Họa thơ anh Cao Linh Tử)

Bài xướng:
ƠN THẦY ĐẦU TIÊN
Tạm mượn Đình Thần làm lớp học
Thầy già dạy dỗ mươi thằng nhóc
Gà mèn cơm cá xách trưa ăn
Ngòi viết lá tre đồ chữ khóc
Hai buổi miệt mài vượt khó khăn
Bao lần nghịch ngợm đùa ngu ngốc
Thương trò giáo huấn phạt nghiêm răn
Nhớ mãi ân người dù thất lộc.
Cao Linh Tử
22/11/2012
.


Bài họa
KỶ NIỆM
Nhớ hoài ký ức thời đi học
Xóm nhỏ trò nghèo dăm đứa nhóc
Tập vở giấy lem chẳng dám chê
Bút tre mực đổ không hề khóc
Siêng năng cắp sách tìm điều khôn
Chăm chỉ đến trường xua cái ngốc
Nối tiếp tháng năm nay đã xa
Bao người ngày ấy: ai còn lộc...?
Hướng Dương

HOA ĐỖ QUYÊN (Họa thơ anh Hải Đăng)


Hoa Đỗ quyên
Rực rỡ lung linh rạng nét hồng
Đỗ quyên tên gọi một loài bông
Ngọt ngào hương phấn luôn thơm ngát
Ngây ngất màu hoa thật thắm nồng
Thanh nhã phố phường không nhạt sắc
Chênh vênh triền núi vẫn bền lòng
Thủy chung gởi trọn lời ru cũ
Mặc gió mưa về mãi nhớ mong
Hướng Dương

Bài xướng
Hoa Đỗ quyên 
Đỗ quyên e ấp rạng tươi hồng
Thoang thoảng hương bay tỏa khắp bông
Trong chốn nhân gian nhiều sắc thắm
Bên đời thái thế lắm hương nồng
Thanh tao ngoài nắng hường màu phấn
Giản dị trong tâm đỏ tấm lòng
Làm đẹp làng quê hoa báo đáp
Cho ai man mác nhớ chờ mong
HẢI ĐĂNG
.


Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

NHỚ MÙA XƯA (HỌA THƠ ANH CAO LINH TỬ)






Bài Xướng:
Lúa Nàng Tri
Nhớ lúa Nàng Tri gặt mỗi mùa
Bao đời nuôi sống chốn đồng chua
Lào xào lá cọ xuồng câu lưới
Lướt thướt thân theo nước ngập đùa
Đỏ gạo giàu sang chê chẳng nấu
Ngon cơm nghèo khó chuộng tìm mua
Theo thời bỏ giống canh tăng vụ
Hương vị muốn giờ cũng phải thua
Cao Linh Tử
:
.Bài họa
Nhớ mùa xưa
Quê xưa ta nhớ mỗi ngày mùa
Thon thả hạt vàng dẫu đất chua
Nhộn nhịp phơi rơm* người gắng sức
Rộn ràng mừng lúa trẻ nô đùa
Nếp thơm lúc trước từng hay gặt
Gạo trắng bây giờ lại phải mua
Chốn cũ ruộng nương thành phố thị
Muốn tìm hương rạ cũng đành thua
Hướng Dương
04/10/2012


* Ở quê, thường trâu bò được nuôi nhiều nên thức ăn như rơm cỏ đến mùa nắng bị thiếu. Mỗi khi mùa về nhất là mùa tháng mười, lúa gặt xong thì rơm được nông dân tấp nập phơi tại ruộng liền, còn lúa có thể phơi sau cũng được...vì nếu rơm để ủ qua vài ngày mới phơi, trâu bò sẽ ăn ít và rơm đó cũng bị kém chất lượng, không tốt.

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

TUỔI THƠ

Năm về quê tôi mới 13 tuổi.
 Ba dẫn chị em tôi qua đò ngang ở bến đò Mỹ Hảo, phải đi qua bãi cát rộng mới đến được bến đò.
Bãi được người dân trồng dưa hấu nên tôi không bị lóa mắt bởi màu trắng tinh của cát lúc giữa trưa, chỉ có một màu xanh mát rượi trải dài không biết đến đâu mới hết...
Ba nói nửa đùa nửa thật:- Đi qua đám dưa đừng cúi xuống sửa dép nha con...'' 

Giọng Ba có vẻ nghiêm nhưng đôi mắt lại cười... biết Ba đùa nhưng tôi vẫn đi cẩn thận hơn và cầu cho dép đừng sút dây quai nữa chừng...(ở quê tôi thời đó ai cũng mang ''dép râu'', cứ sút quai thì rút dây quai lại là xong)
Sinh ra và lớn ở miền Nam nhưng tôi vẫn bồi hồi xúc động khi về quê mình lần đầu tiên, mọi vật đều lạ lẫm từ tiếng nói, con người ,cây cỏ .... thế mà tôi thấy rất đỗi thân quen.
Sau này tôi mới biết do Má hay kể tôi nghe về quê hương, về ký ức tuổi thơ của Má...về ngôi nhà, cái giếng, đồi sim, con sông, đồng ruộng ... kể cho tôi nghe mỗi khi rảnh rỗi, hay những khi má hát ru em, địa danh quê hương được lồng vào câu hát:
... Khi xa chỗ ngõ cũng xa
Khi gần Vĩnh Điện , La Qua cũng gần...
... Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống, cá chuồn gởi lên...
... Ngó lên Hòn Kẽm Đá Dừng
Thương cha nhớ mẹ quá chừng bạn ơi...
Nhà cũ của ông bà lớn và nền lại cao, Ba bảo cho lụt không vào được, nhưng khi gia đình tôi về chỉ còn cái nền và những viên đá tán để kê cột thôi, những viên đá lớn làm tôi rất ngạc nhiên, sau này được ba tôi kê làm tam cấp lên xuống.
Quê tôi gần núi,để có ngôi nhà mới, Ba tôi lên núi đốn cây làm cột, chặt hóp đan vách, cắt tranh lợp nhà... mỗi chiều tôi và Má đến chân núi Cấm Muồng rước cho Ba những bó hóp hay khiêng phụ cây gỗ... Tôi thích đi sớm, lang thang trên triền núi hái sim, hái trái diều (quê tôi gọi là giũ diều) về làm quà cho các em mình, tôi hái rất dở nên chỉ hái được quả xanh thôi, các bạn nhỏ lanh lắm, nhìn thấy trái chín từ xa còn tôi thì phải tìm...hihihi




Hoa sim
Tôi nhớ lần đầu tiên ngủ dưới mái nhà tranh ở quê, hình như cuối tháng bảy âm lịch, bầu trời tối đen nhưng gió từ sông thổi vào rất mát, một cái gì đó thật bình dị len vào tâm hồn đứa trẻ mới 13 tuổi, tôi chưa đủ tuổi để hiểu cơm áo gạo tiền như thế nào, chỉ biết rất thích vì nhà tranh mát lắm, tôi nằm trước hiên trên chiếc giường tre, phấn khích hát nghêu ngao...Ba rầy: khuya rồi, làm ồn ào vậy con.
Tuy vậy, Ba vẫn thích nghe tôi hát nên bảo thêm: hát nhỏ thôi...
Bây giờ đôi khi ở trong nhà tường, cửa kính kín mít tôi lại nhớ mái nhà tranh, vách hóp ngày nào, hình ảnh Ba ngồi đan phên dưới ánh đèn dầu lù mù vẫn luôn in trong trí và thương Ba vô cùng, trước lúc về quê Ba chỉ biết đánh máy, làm bạn với hằng đống giấy tờ... Vậy mà bây giờ Ba trèo núi, làm ruộng, cắt lúa... không biết bao nhiêu lần tôi thấy Ba đứt tay vì không quen cầm liềm hái, rựa rìu...
Thương Ba lắm!
Trẻ con quê tôi biết phụ giúp gia đình rất sớm, nên chị em tôi lạc lõng giữa đám con nít thôn quê, tôi không biết cắt rau bằng dao xếp, không biết đi núi lấy củi (vì không biết gánh), không biết làm việc đồng áng ...Vì vậy nên tôi không có bạn trong xóm, lúc rảnh chỉ thơ thẩn ngắm sông nước trời mây rồi suy diễn đủ điều...
Đến khi nhập học tôi mới bắt đầu có bạn...

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

KỶ NIỆM





KỶ NIỆM
Thương lời ru cũ giọng à ...ơi...
Niên thiếu ngày xưa: một góc trời...
Diều thả hồn say tình thắm thiết
Sáo reo lòng dệt mộng đầy vơi
Vần thơ non dại còn trong trí
Khúc hát ngây thơ giữ cạnh đời
Lưu luyến càng sầu dâng chất ngất
Ngoảnh nhìn mây lạc... gọi người ơi...
Hướng Dương
29/11/2012

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

LỜI RU CỦA MÁ



''... à ơi...
Ba với ba là sáu
Sáu với bảy mười ba
Bạn nói với ta không thật không thà
Như cây đủng đỉnh trên già dưới non
Bạn nói với ta rằng bạn chưa vợ chưa con
Chừ ai kêu ai hú trên non tê bạn tề
Bạn nói với ta rằng bạn chưa có hiền thê

Chớ hiền thê mô đứng đó, bạn bỏ lời thề lại cho ai mang?!....'
.
Thuở nhỏ, tôi thường được má ru ngủ bằng những lời ru mộc mạc chân tình xứ Quảng ấy, tôi cứ được nghe mãi vì tôi có đến 5 đứa em, mỗi lần má tôi ru em, thì tôi cũng ôm cặp sách ngồi học kế bên để được mơ màng trong tiếng ru đặc chất Quảng của má.
Những lời ru từng ngày theo tôi vào giấc ngủ, vào những ước mơ, vào tâm hồn non trẻ. Tuy chưa từng được sống ở quê hương, nhưng những địa danh, con người, sự vật cứ nghe mãi tôi lại thấy thân quen quá, nhất là chất giọng Quảng Nam của má hát ru rất mượt mà, tình cảm, in sâu vào trong trí tôi đến tận bây giờ
...Khi xa chỗ ngõ cũng xa
Khi gần Vĩnh Điện, La Qua cũng gần...
...
Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống, cá chuồn gởi lên...

-Tôi được học trong những bài ru ấy tình cảm gia đình : 
“Lên rừng thấy cặp cu đang đá
Xuống biển thấy cặp cá đang đua
Bạn bảo ta về lập miễu thờ vua
Lập lăng thờ mẹ, lập chùa thờ cha
.
Chữ Trung, chữ Hiếu, chữ Hòa

Anh đố em ba chữ, thờ cha chữ nào?
Chữ Trung để lại thờ cha
Chữ Hiếu thờ mẹ, chữ Hòa thờ anh”
...
-Tưởng nhớ công nuôi nấng đến lòng hiếu thảo với mẹ già:

Lên non mới biết non cao
Có con mới biết công lao mẹ già
Mẹ già hai đứa nuôi chung
Đứa lo cơm cháo, đứa dùm thuốc thang.
Thuốc thang, thang thuốc bỏ gừng
Ta không bỏ bạn, bạn đừng bỏ ta”
.
Chim trời ai dễ đếm lông
Nuôi con ai dễ kể công tháng ngày
......
Lòng thủy chung lứa đôi:

“Chim quỳnh nhung ăn trái quỳnh châu
Chàng không phụ thiếp, thiếp dám đâu phụ chàng
Không tới lui ra chổ từ nan
Tới trời sợ miệng thế gian chê cười
Nguyện cùng nhau đất chín ông trời mười
Trăm năm ta không bỏ bạn, hỡi người cố tri”
....
Còn nhiều lắm, rất nhiều câu ru như những lời dạy dỗ khuyên răn cứ thấm trong tôi, hình thành đạo lí hiển nhiên không thay đổi trong trí óc non nớt, theo tôi cho đến bây giờ.
Dạy con bằng những lời ru từ lúc lọt lòng có lẽ rất tốt, tôi nhớ tất cả và âm thầm cảm nhận, lòng rất biết ơn má đã cho tôi một tâm hồn thi ca phong phú, yêu dân tộc, quê hương trong những câu ca mộc mạc ấy tự thuở chào đời
.

Lập gia đình, tôi hát ru con không hay bằng má, những câu ru tôi thuộc lòng nhưng ru bằng giọng Nam bộ lại không nghe mặn mà bằng chất giọng Trung của má... Tôi lại nhờ má ru cháu để được nghe câu hát đậm đà tình quê xứ Quảng thân thương.
.
Tôi vẫn nhớ và vẫn muốn mãi được nghe lời ru của má.
Hướng Dương

06/04/2013

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

MƯA ĐÊM


MƯA ĐÊM
Khẽ khàng vài sợi mưa tuôn
Không day dứt... chỉ như buông tơ rèm
Lang thang theo ngọn gió đêm
Tha phương viễn khách lòng thêm nặng sầu ...
Hướng Dương

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

MƯA...


Chợt tiếng mưa rơi vỡ trước thềm
Lặng tìm ký ức thuở môi thơm
Còn đâu ngày cũ, đường xưa ấy
Sóng sánh tình riêng giọt ướt mềm
HƯỚNG DƯƠNG

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

MÁ ƠI!


MÁ ƠI!
Hôm nay chủ nhật, má đợi con về thăm... vì ngày chủ nhật con có thể rảnh mà. Chờ mãi đến hơn 10h mà không thấy...(má lại chờ  cơm...)
Ở nhà, đang làm việc thì nghe điện thoại... số của má: sao chủ nhật không đi chợ ha con?
Con biết là má muốn hỏi sao con không ghé má vậy?
Giọng má buồn buồn làm con thấy mình có lỗi, vội vàng thu xếp ra thăm má...
12h trưa con đến, má đang nằm võng nghe tiếng con vào, cười thật tươi nhưng trong mắt má nỗi buồn còn đọng lại, con ào ào: Má ăn cơm chưa, con ăn với đói bụng rồi má...
Lật đật vào bếp má xem lại thức ăn và nói: Má nấu xong rồi chờ bây ra ăn nè.
Có gì nghẹn đắng trong cổ, con cố làm bộ tỉnh : Má hay ghê!
Má vẫn vậy, ngày chủ nhật vẫn nấu cơm và chờ... có lúc con ghé chơi đến trưa về, nhưng cũng có lúc con bận không ghé được . Nhìn má dáng tất bật hâm lại thức ăn rồi tìm bánh, tìm nước cho con, con chợt thấy lại ngày thơ trẻ mỗi lần đi học hay đi đâu về thế nào má cũng đưa vào tay con cái bánh: ăn trước cho đỡ đói...
Con chợt nghĩ trong vòng tay Mẹ lúc nào con cũng thật nhỏ bé, lúc nào con cũng được săn sóc chở che... và yêu thương.
Muốn được cận kề má mỗi ngày nhưng lại không được, con buồn lắm. Má như ngọn đèn trước gió, hắt hiu...
Thời gian thật vội vã trôi, con mong sao mãi được má dúi vào tay cái bánh : ăn đi cho đỡ đói con à!
Thương má lắm, má ơi!
24/03/2013
HƯỚNG DƯƠNG