TRANG VĂN THƠ

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

NIỀM VUI

Hình ảnh: Chú nhóc báo tin đậu trường chuyên. Sáng nay mình đi xuống trường xem lại thông báo cho chắc ăn, nhưng lúc tối vui quá chẳng ngủ được ... hihihi...

Nhóc Út đậu trường chuyên...
Chợt nhớ lại mấy năm trước, khi con trai đầu đi thi chuyên, Ba cùng mình xuống trường xem điểm cho cháu, khi biết tin đậu rồi lòng vui thật vui nhưng kèm theo đó là nỗi lo cháu phải đi học xa nhà ...
Nay đã qua rồi, và nhóc nhỏ lại tiếp bước anh trai. 

Bây giờ có mạng internet nên không phải chạy thẳng xuống trường xem thông báo nữa, mình lại nhớ Ba vô cùng.
Ước gì có Ba, chắc mình cũng nhờ Ba đi xuống trường chuyên xem điểm, để được thấy khuôn mặt vui vẻ của Ba và giọng nói ấm áp khi Ba bảo: Lớn rồi mà đi đâu cũng Ba đưa đi ...
Thương Ba lắm, Ba ơi!


VỜ CÂU



Vờ câu
Mệt nhọc cả tuần chẳng thấy đâu
Ngóng trông ngày nghĩ để tiêu sầu
Dối rằng: thư giãn ''tìm vài món''.
Dặn phải: nghĩ ngơi ''giữ lúc bầu''
Cá chợ... thảnh thơi... cùng vui vẻ
 Rượu bia ... thong thả ...chẳng sợ ngầu
 Chiều về vờ mệt... nàng lo lắng
Thương lắm phu quân ... lại phải hầu ...
Hướng Dương

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

KIẾP HOA ( HỌA CÙNG ANH CAO)




Đời hoa lúc đẹp thật ưa nhìn
Dáng mảnh cành non trông rất xinh
E ấp búp xanh người quý mến
Hững hờ sắc thắm kẻ tôn vinh
Tao nhân mượn cảnh khơi câu chữ
Mặc khách tìm hương gợi ý tình
Thương phận chóng tàn cùng tạo vật
Mong manh một kiếp thấy mà kinh.
HƯỚNG DƯƠNG


BÀI XƯỚNG:

BÀI THƠ VỀ HOA
Mỗi một loài hoa mỗi góc nhìn
Cánh đài cuống nhụy dáng cùng xinh
Đỏ vàng tím trắng bày trang nhã
Đậm nhạt lâu mau lộ hiển vinh
Tạo hóa sắc trần chiêu cánh bướm
Tao nhân tâm ý đắm hương tình
Nở tàn héo rụng hòa theo rác
Đẹp xấu vô thường biến hãi kinh.
CAO LINH TỬ

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

NỖI NHỚ



NỖI NHỚ
Tôi nhớ quê tôi xa rất xa
Nhớ ngôi nhà cũ nắng chan hòa
Nhớ hàng tre ngã dài soi bóng
Nhớ tiếng gàu khua đêm tháng ba
*
Tôi vẫn còn thương sông Vũ Gia
Thương con đò nhỏ mỗi ngày qua
Thương người gian khổ đời mưa nắng
Gánh củi mưu sinh buổi chợ xa
*
Tôi nhớ ngày tôi xa cách quê
Lòng thầm hò hẹn: sẽ quay về
Tắm dòng sông- mát trong làn nước
Ngắm núi xanh -xanh chuyện ước thề
*
Thời gian thấm thoát mấy mươi năm
Khắc khoải trong tôi lệ ướt thầm
Nghĩa mẹ tình Cha đành để lại
Cố hương... hai tiếng... vẫn in hằn
Hướng Dương
.

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

HƯỚNG DƯƠNG (Bài cảm tác thơ anh Hà Dương Hà)

Một ngày đầu xuân 2012, Ngọc Cầm nhận được cuộc điện thoại của anh Hà Dương Hà , người anh Cả của  hội thơ Tâm Thanh Bách Hợp.
Những lời thăm hỏi thân tình làm Ngọc Cầm có cảm giác thật thân thiết, nhưng với thói quen sống khép kín nên Ngọc Cầm chưa nghĩ đến việc sẽ gặp anh và các thi hữu trong hội thơ dù nhà anh chỉ cách nhà mình có 12km
Vài tháng sau, NC nghe tin anh bệnh nặng, sức khỏe suy yếu, mạng sống mỏng manh chỉ còn tính từng ngày, và anh đã lên Sài Gòn để chữa trị.
Lúc này chỉ còn liên lạc được với anh bằng những cuộc điện thoại mà thôi...
Có một buổi trưa, NC được anh điện về để đọc cho nghe bài thơ HÃY LÀ ĐÓA HƯỚNG DƯƠNG, anh bảo bài thơ này làm lâu rồi, nhân đọc bài báo nói về một người con gái nhiều nghị lực, vượt qua số phận để tìm tương lai tươi sáng cho mình
NC rất cảm động và cảm tác bài thơ ấy, xem như anh tặng cho mình vậy
....
Rồi ngày mùng 2 Tết năm 2013, anh ra đi mãi mãi...hưởng thọ 72 tuổi
Tư lúc biết anh đến lúc anh từ giã cõi trần vừa đúng một năm, nhưng cái tình của anh làm NC cứ ray rức, vì  chưa một lần đến thăm anh, chưa một lần được gặp mặt. 
Cả những ngày cuối cùng, nhằm những ngày giáp Tết...anh về lại nhà... định ra Tết sẽ đến nhà thăm anh... vậy mà ... vĩnh viễn chỉ còn nhìn di ảnh anh thôi
NC xem bài thơ này như những tâm tình anh còn gởi lại, lưu giữ kỷ niệm của người anh lớn dành cho mình
Cảm ơn anh đã để lại cho NC nhiều ân tình và người chị gái thân thương Thoại Châu, là em ruột của anh
.
 Xin cầu mong hương hồn anh được nhẹ nhàng thanh thản nơi cõi vĩnh hằng
.
HÃY LÀ ĐÓA HƯỚNG DƯƠNG

Hoa hướng thẳng phía mặt trời đỏ rực
Em tươi cười đầy nghị lực niềm tin
Thân cứng cỏi với mưa sa nắng táp
             Uống sương trời
                  Chân bám đất
                        Đất cằn phù sa
                             Hoa vẫn nở
                                  "Mặt trời vàng"
                                       Toả ngàn nhiệt khí
                        Thiêu đốt nỗi tình đầy ứ buồn đau

  Mặt trời ló
         Ánh bình minh rực đỏ
Em tự hào một đoá
                       Hướng Dương

HÀ DƯƠNG HÀ






CẢM TÁC HƯỚNG DƯƠNG

Hướng Dương ngắm mặt trời bừng chói sáng
Vàng ánh tươi dẫu đất có phèn chua
Dáng nghiêng nghiêng, mỗi mùa hoa nở rạng
           Rực rỡ bình minh
                hoa khoe sắc
                   lay trong gió
                       hạnh phúc ngập tràn.
               Bao đau khổ tan theo vầng dương thẫm
Hồng nắng mai
              sưởi ấm nụ hoa đời
 Em luôn cười
             môi tươi thắm
                   lòng phơi phới
Bởi em là một đóa 
                        Hướng Dương
Hướng Dương
27/10/2012

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

NGHIỆP NHÀ NÔNG (Họa thơ anh Cao)

 NGHIỆP RAU MÀU

Cuốc xới lui cui nơi rẩy bái
Rau Răm Húng Quế Ngò Hành Cải
Phân bò rơm mục ủ chờ hoay
Lân Đạm ka li mang trộn  rãi
Vốn ít công nhiều tay rộp phồng
Ngày dài đêm ngắn  da phơi cháy
Áo cơm đánh đổi suối mồ hôi
Nghiệp dĩ bằng lòng nên cực mãi.

Cao Linh Tử
17/4/2013
.

Nghiệp nhà nông
Làm nông cực nhọc bao người bái
Lẩn quẩn loanh quanh vài liếp cải
Nhổ cỏ, tưới rau chị xới vun
Vét mương, dọn đất anh gieo rải
Siêng năng gồng gánh vai chai sần
Vất vả nắng phơi da sạm cháy
Mong trẻ chăm lo việc học hành
Công thành danh toại lòng vui mãi
Hướng Dương


.

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

ÂN TÌNH(Họa thơ chị NHÃ MY)

THƠ NHÃ MY
VỊNH THƠ ĐƯỜNG LUẬT
(Tặng anh CAO LINH TỬ và các bạn yêu thơ Đường)


Thơ Đường từ ý thật thâm sâu
Luyện tập công phu lắm buổi đầu
Nét bút thầy khuyên dường nhả ngọc
Câu vần trò học tựa phun châu
Dồi dào thi tứ pha tình cảnh
Rưc rỡ vườn xuân nhuộm sắc màu
Nối bạn giao duyên vui sớm tối
Vẫn mong còn mãi đến mai sau

NHÃ MY
.
Bài họa
ÂN TÌNH

Thanh thoát đường thi rộng biển sâu
Mông lung theo nghĩa chữ ban đầu
Dăm câu trao chuốt thành tơ ngọc
Vài nét giũa mài tợ bảo châu
Tình ý theo người mà khởi sắc
Cảnh thơ họp bạn mới nên màu
Một đôi vần thắm lòng thân thiết
Xướng họa ân tình mãi đến sau
HƯỚNG DƯƠNG

Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2013

GỢI NHỚ PHƯỢNG XƯA


Vẫn sắc đỏ thắm màu hoa phượng vĩ
Gợi nhớ hoài ngày học cũ xa xôi
Thầm trao nhau ánh mắt với môi cười
Chân bước vội khi chợt ngang người ấy
Tim khờ khạo nhớ nhung tình thơ dại
Hái tặng hoa như trao nỗi niềm riêng
Ép bướm xinh vào lưu bút thân quen
Bâng quơ viết: Mình nhớ hoài hoa đỏ...
Tình e ấp nên lòng không dám tỏ
Chỉ gởi trao chùm phượng nở đầu hè
Để bây giờ nuối tiếc những tiếng ve
Ôi! nhớ lắm màu hoa mùa hạ cuối...

HƯỚNG DƯƠNG

NHỚ XƯA (Họa thơ anh Cao)



Bài xướng


Vườn hoang
Trăn trở tinh anh bóng nguyệt tàn

Bên đời tuyết phủ muốn lìa tan
Âm u chiếc lá mù sương đọng
Lặng lẽ thân mai nước mắt tràn
Tắt lửa đêm dài hơi giá lạnh
Tủi lòng hoa héo mảnh vườn hoang
Xót thương trách kẻ bày oan nghiệt
Thầm nguyện ơn lành năm tháng an.
Cao Linh Tử


*

Bài họa

Nhớ xưa
Lao đao cho đến lúc thân tàn
Nuối tiếc ân tình, nợ khó tan
Hiu hắt gió đưa đời lối rẽ
Lạnh lùng hoa rụng lệ mi tràn
Bến xưa chiều nhạt mờ sương trắng
Chốn cũ hương phai phủ bóng hoang
Tìm lại ngày nao bình đã vỡ
Thương ai bèo bọt chẳng bình an.
Hướng Dương
17/09/2012

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013