TRANG VĂN THƠ

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

TÔI NỢ MÙA THU


Hiển thị image.png


Tôi nợ mùa thu một khoảng trời
Với vần thơ gói ánh chiều rơi
Mộng mơ tôi mượn tình hư ảo
Nên nợ đeo mang suốt cuộc đời

Tôi nợ mùa thu bởi quá yêu
Yêu đường xưa vắng - cảnh đìu hiu
Hồn nhiên tôi ngỡ thu là thế
Nên mắt vương vương mãi sóng chiều

Một lần tôi bước đến vườn thu
Mờ ảo quanh tôi bạc khói mù
Tâm sự vơi đầy - nên lạc lối
Hiểu ra ... tôi đã nợ mùa thu
HƯỚNG DƯƠNG
22/09/2015

Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015

CON ĐƯỜNG CỦA MÁ

Càng ngày thời gian dành cho nhau của những người thân trong gia đình càng ít đi , có thể đếm trên một bàn tay thôi với những ngày nghỉ lễ ...( nhưng có khi ngày lễ cũng bận với nhiều lý do )
Vì thế , tôi hiểu mỗi khi Má kể chuyện ngày chúng tôi còn nhỏ , cứ quẩn quanh theo chân má .
Má kể từng chi tiết :
Đứa thì mỗi lần nó bệnh là Má khóc hết nước mắt vì sợ nó chết ( Má chưa có kinh nghiệm nuôi con )
Đứa này mỗi khi Má buồn thì theo ngồi bên chân Má , nó cũng buồn luôn
Đứa kia ngoan lắm, Má dạy đâu nhớ đó , giỏi dắn , siêng năng
Đứa thì thương Má lắm, chẳng cho Má làm việc nặng , có nó ở nhà là củi má xài một năm cũng chưa hết , vì nó sợ má đi kiếm củi cực khổ
Đứa thì đi học về , bỏ vở xuống là xách giỏ đi hái rau cho heo....
Đứa thì Má có thai nó Má chỉ ăn toàn rau lang ... vậy mà khi sinh ra nó cũng dễ thương lắm ...
Má tôi cứ nhắc khoảng thời gian chúng tôi còn nhỏ mà tôi đã thuộc lòng nhưng vẫn chăm chú ngồi nghe.
Ký ức của Má chỉ là khoảng thời gian với con khi còn nhỏ , vì khi đó Má còn tự tay chăm sóc cho từng đứa , Má còn phải dọn cả mâm chén đầy khi đến bữa cơm, Má còn phải chưa đến bữa trưa đã lo bữa tối ...
Bây giờ , một mình Má , Má nhớ ngày xưa ; vì các con đã có gia đình , đi trở lại con đường Má đi nhưng có phần sung sướng hơn nhờ sự hy sinh của Má .
Và tôi cũng đang trở lại con đường của Má
HƯỚNG DƯƠNG
03/09/2015

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

NHỮNG DÒNG CHO TÔI TRONG MÙA VU LAN



Tiếng mưa sụt sùi lúc gần sáng làm tôi giật mình tỉnh giấc

Hôm nay là 13 tháng 7 âm lịch rồi , ngày lễ Vu Lan đã dần đến

Năm nào cũng vậy , từ đầu tháng là trời mưa , những hạt mưa ủ ê lạnh lẽo cứ làm cho người ta buồn nhiều hơn vui.

Ngày lễ Vu Lan cũng là ngày giỗ của bà Ngoại . Má tôi là con duy nhất của ông bà nên năm nào Má cũng cúng giỗ , Ba tôi là người con chí hiếu nên trong gian nhà thờ cúng của gia đình có hai bàn thờ , một là của ông bà Nội và một là dành cho ông bà Ngoại .

Những ngày Ba tôi còn , ngày này Ba lo rất chu đáo , từ quét dọn , têm trầu cúng , sắp hoa trái lên bàn thờ, rồi bưng các món chay lên , pha trà nước , rồi thắp nhang khấn vái , Ba đều tự tay làm với sự cung kính . lễ phép .

Từ ngày Ba mất , Má buồn lắm và càng buồn thêm khi ngày giỗ Ngoại, Má thắp cây nhang đầu lên bàn thờ.

Tôi biết trước đêm đó, má đã khóc vì nhớ ông bà, vì nhớ những ngày còn Ba.

Mồ côi sớm nên khi về với Ba , Má chỉ có Ba là người thân duy nhất và Ba cũng rất yêu thương Má .

Chúng tôi luôn ngưỡng mộ tình yêu của Ba Má và hãnh diện khi ra ngoài nghe ai đó khen: Hai ông bà thấy hạnh phúc ghê.

Ba Má luôn sát cánh bên nhau trong cuộc đời , Ba là '' công tử '' nhưng khi cuộc sống gia đình có lúc khổ cùng cực , Ba vẫn là trụ cột gia đình đúng nghĩa , Má cũng là một người vợ hiền luôn bên chồng trong bất cứ hoàn cảnh nào , sung sướng hay đói khổ.

Ba là con trưởng nên có trách nhiệm với ông bà Nội. với cô chú, Má không quản ngại cực nhọc , cùng Ba chung tay lo toan.

Tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của Ba Má cảm nhận được tình yêu , sự hy sinh cao cả của Ba Má với gia đình . tôi lấy đó làm tấm gương và luôn cố gắng làm như Ba Má đã làm , dầu cuộc đời tôi luôn biến động , đầy trắc trở .

Gia đình là trên hết , hạnh phúc gia đình là trên hết dẫu có đổi bao nhiêu nước mắt , bao nhiêu đau đớn , tôi vẫn phải có bổn phận gìn giữ .

Vu Lan về , tôi viết đôi dòng nhớ đến Ba Má , để thêm động lực cho mình đi trọn cuộc đời


HƯỚNG DƯƠNG

MÙA VU LAN 2015



NHỮNG DÒNG CHO TÔI TRONG MÙA VU LAN

Tiếng mưa  sụt sùi lúc gần sáng làm tôi giật mình tỉnh giấc
Hôm nay là 13 tháng 7 âm lịch rồi , ngày lễ Vu Lan đã dần đến
Năm nào cũng vậy , từ đầu tháng là trời mưa , những hạt mưa ủ ê lạnh lẽo cứ làm cho người ta buồn nhiều hơn vui.
Ngày lễ Vu Lan cũng là ngày giỗ của bà Ngoại . Má tôi là con duy nhất của ông bà nên năm nào Má cũng cúng giỗ , Ba tôi là người con chí hiếu nên trong gian nhà thờ cúng của gia đình có hai bàn thờ , một là của ông bà Nội và một là dành cho ông bà Ngoại .
Những ngày Ba tôi còn , ngày này Ba lo rất chu đáo , từ quét dọn , têm trầu cúng , sắp hoa trái lên bàn thờ, rồi bưng các món chay lên , pha trà nước , rồi thắp nhang khấn vái , Ba đều tự tay làm với sự cung kính . lễ phép .
Từ ngày Ba mất , Má buồn lắm và càng buồn thêm khi ngày giỗ Ngoại, Má thắp cây nhang đầu lên bàn thờ.
Tôi biết trước đêm đó, má đã khóc vì nhớ ông bà, vì nhớ những ngày còn Ba.
Mồ côi sớm nên khi về với Ba , Má chỉ có Ba là người thân duy nhất và Ba cũng rất yêu thương Má .
Chúng tôi luôn ngưỡng mộ tình yêu của Ba Má  và hãnh diện khi ra ngoài nghe ai đó khen: Hai ông bà thấy hạnh phúc ghê.
Ba  Má luôn sát cánh bên nhau trong cuộc đời , Ba là '' công tử '' nhưng khi cuộc sống gia đình có lúc khổ cùng cực , Ba vẫn là trụ cột gia đình đúng nghĩa , Má cũng là một người vợ hiền luôn bên chồng trong bất cứ hoàn cảnh nào , sung sướng hay đói khổ.
Ba là con trưởng nên có trách nhiệm  với ông bà Nội. với cô chú, Má không quản ngại cực nhọc , cùng Ba chung tay lo toan. 
Tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của Ba Má cảm nhận được tình yêu , sự hy sinh cao cả của Ba Má với gia đình . tôi lấy đó làm tấm gương và luôn cố gắng làm như Ba Má đã làm , dầu cuộc đời tôi luôn biến động , đầy trắc trở .
Gia đình là trên hết , hạnh phúc gia đình là trên hết dẫu có đổi bao nhiêu nước mắt , bao nhiêu đau đớn , tôi vẫn phải có bổn phận gìn giữ .
Vu Lan về , tôi viết đôi dòng nhớ đến Ba Má , để thêm động lực cho mình đi trọn cuộc đời

HƯỚNG DƯƠNG
MÙA VU LAN 2015




Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

BÂNG KHUÂNG




Nữa muốn bảo thu đi - nữa mong thu ở lại
Bởi yêu cơn mưa buồn trong mỗi ngày sang
Nữa muốn quên thu - nữa sao nhớ mãi
Bởi lòng còn lưu luyến chiếc lá vàng
.
Bâng khuâng hoài tiếng gió khẽ ngoài sân
Xao xuyến quá hơi mưa lành lạnh thấm
Vẫn muốn quên cho thu đừng vương vấn
Sao tiếc nắng chiều nghiêng ngã dưới hàng cây
HƯỚNG DƯƠNG
21/08/2015


.

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

CÁI NGHĨA CÁI TÌNH

Đã không còn ở xóm cũ , cái xóm mà ngày trước mỗi lần ra khỏi nhà là mình cầu trời sao cho đừng ở chỗ nầy nữa .
Mưa bùn , nắng bụi , vắng vẻ nơi nơi mới có một cái nhà . Ngày tư ngày Tết gì cũng không có bạn cả. Thật ra cũng có hàng xóm nhưng hàng xóm nào cũng bận việc túi bụi hết kể cả mình.
Chỉ có dịp chuyện trò khi đi làm chung cắt lúa , nhổ cỏ hay mình cắt rau còn hàng xóm thả mấy chú bò quanh rào rồi tranh thủ vào nói chuyện cho vui.
Mỗi năm nhà mình chỉ đông vui vào 3 ngày Tết, em út hay vài người khách đến chúc Tết , còn ba trăm sáu chục ngày còn lại thì vắng hoe vắng hoắt.
Mình cứ nghĩ cái tình ở đó nó cũng lạnh lẽo y như vậy nên khi ra đi mình không lưu luyến gì nhiều , chỉ vui vẻ dặn hàng xóm: Ừ, thỉnh thoảng có đi lên huyện ghé nhà chị chơi nha, tới mùa bắp chờ chị vô nấu ăn với đó .
Vậy đó, vậy mà khi mình vừa ra khỏi xóm, khoảng ba tháng sau là tới mùa bắp mới . Một buổi trưa, nghe tiếng xe trước nhà , cháu Cảnh hàng xóm cũ xách bịch bắp luộc còn bốc khói nghi ngút đem vào , nó xuýt xoa : Má con mới luộc xong, đem hai bác ăn cho nóng mới ngon.
Mình cảm động  , đỡ bịch bắp cho cháu và nói : Trời ơi, trưa  vầy mà đi nắng  dữ vậy con, để bác Hai rảnh rảnh vô chơi luôn cũng được mà.
Nó cười : Bác Hai vô tới bắp già hết , bây giờ bắp còn non y như bác thích ăn nè. ( Tính mình thích ăn bắp non mà )
Con đường dài gần 8km , mấy chục bắp nghĩa tình làm mình cay cay sống mũi . Cái tình nơi ấy thật đầm thắm, có đi xa mới thấy được
Đến mùa mít Thái, biết nhà mình có mấy đứa nhóc ở TP thích ăn mít Thái siêu sớm. Tánh cũng là hàng xóm cũ, nhà có trồng mít nên hay canh đến cuối tháng mới bẻ cả bao rồi hơn 8h tối chở ra cho mình .
Chuẩn bị đi ngủ, nghe tiếng xe mình ra mở cổng : Hai vợ chồng ẳm theo con bé 4 tuổi , và bao mít đang đứng trước sân .
Mình rầy cháu : Đi đâu đêm hôm vậy con, cháu nó buồn ngủ ẳm đi tội vậy.
Cháu Tánh cười cười : Con làm vô trễ , bẻ mấy trái mít đem ra cho mấy đứa em về ăn, nhà có hai vợ chồng , đi thì đi hết luôn chứ ở nhà một mình vợ con nó sợ cô ơi!
.
Cứ như vậy, khi thì trái bắp, lúc mấy trái mít, rồi mận , rồi bơ , rồi chuối ... Con đường từ xóm cũ ra nhà mình xa , công việc nhà hàng xóm cũng lu bù mà vẫn tranh thủ đem ra để : anh chị ( cô chú ) ăn cho ngon , cho nóng ...
.
Tháng này đang là mùa bắp mới , tối hôm qua trời mưa như trút , chú hàng xóm cũ vẫn lọc cọc xách chục bắp mới luộc bọc hai ba lớp ni lon gõ cửa gọi : Chị Hai ơi! ngủ chưa, em đem mấy trái bắp ra biếu anh chị ăn lấy thảo .
.
Mình không thể nói những lời sáo rỗng từ chối cái nghĩa cái tình mộc mạc ấy được . Chỉ biết nhìn lại mình và thầm nhủ hãy sống tốt như cái tình mọi người dành cho mình để luôn cảm nhận được hạnh phúc mà cuộc đời  hào phóng ban cho
HƯỚNG DƯƠNG
08/08/2015


Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

CHIỀU THU



( Mượn tranh của facebook anh CAO )
CHIỀU THU
Vầng dương dần khuất phía sau đồi
Thấp thoáng hàng cây nghiêng dáng soi
Mờ mịt ráng chiều loang bóng nước
Mênh mông ánh nắng nhạt lưng trời
Thuyền con lặng lẽ theo dòng chảy
Ông lái ung dung thả lưới trôi
Bỗng chốc không gian dường lắng lại
Ta nghe nhè nhẹ tiếng thu rơi
Hướng Dương
19/07/2015

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

CHIỀU ( HỌA CÙNG ANH CAO, ANH LÝ ĐỨC QUỲNH VÀ CHỊ HẠT CÁT)

CHIỀU

Lặng ngắm chân mây khuất bóng tà
Mịt mờ sương nhẹ tiễn ngày qua
Hàng cây im ắng in trời thẳm
Khói bếp mơ hồ gợn nẻo xa
Thảng thốt chiều rơi đôi tiếng nhạn
Thiết tha dế giục cạnh bờ hoa
Đồng không quạnh vắng không bầu bạn
Biết nói cùng ai nỗi nhớ nhà
Hướng Dương
20/06/2015
.

MỘT THỜI KHÓ KHỔ

Đồng không mông quạnh bóng dương tà
Năm thuở mười thì có kẻ qua
Sì sụp dưới bàu trâu tránh nóng
Lặng lờ trong gió séo bay xa
Chòi rơm cua cá thầm qua bữa
Giấc mộng xe tàu chửa trổ hoa
Ẩn nhẫn càng trui già chí khí
Chờ khi thuận lợi ắt nên nhà.

Cao Linh Tử
20/6/2015
.....

CHIỀU TRÊN SÔNG
Dòng sông lấp loáng bóng huy tà
Bọt sủi dùng dằng sóng nước qua
Mành lưới xuồng giăng lên mạn ngược
Điệu hò gió chở đến miền xa
Như con rái cá tù mù bến
Tựa cánh lục bình rũ rượi hoa
Gạo chợ thương lòng đau bó bột
Cành Nam vọng ngóng mịt đâu nhà !
Lý Đức Quỳnh
-ĐN,20/6/2015
.

Nắng vàng vụn rớt buổi chiều tà
Mệt mỏi chân ai khẽ bước qua
Một thuở gian nan bao khốn khó
Mấy mươi chật vật những mù xa
Vườn sau lỗ chỗ xanh vàng lá
Hè trước loi thoi đỏ tím hoa
No đói giầu nghèo bao kiếp ấy
Xôi xa nhớ mãi cảnh quê nhà
HẠT CÁT
.
Hoạ bài CHIỀU
Một mình độc ẩm dưới trăng tà
Ẩn hiện chân mây ánh nguyệt qua
Trần thế men nồng ta nốc cạn
Cung Hàn gió khẽ bóng Hằng xa
Thấp cao chân bước điền trang vắng
Lơ lửng hồn bay chốn tuổi hoa
Say khướt cho quên vầng bóng lẻ
Đơn thân độc mã thiết chi nhà
NGUYỄN ĐỊNH

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

KHÔNG NHỚ MÙA THU


KHÔNG NHỚ MÙA THU

Đã lâu rồi tôi không nhớ mùa thu
Quên bước nhẹ dáng thu về thon thả
Tôi quên cả sợi nắng vàng óng ả
Quên tiếng chim ríu rít gọi thêm bầy
.
Tôi đã quên cơn mưa nhẹ chiều nay
Là có chút hương thu buồn vương vấn
Tôi đã quên gió thu luôn hờn giận
Nên chẳng thèm đùa xác lá thu bay
.
Tôi quên rồi giọt thu ướp tình say
Đưa nỗi nhớ về trong niềm hư ảo
Tôi quên cả mưa thu trên tà áo
Quên sợi buồn vương mắt mỗi mùa sang


Nhớ làm gì khi thu vẫn miên man
Vẫn nhè nhẹ đưa người tìm ký ức
Nỗi bâng khuâng khi thu còn day dứt
Nên riêng mình - tôi không nhớ mùa thu
HƯỚNG DƯƠNG
12/07/2015