TRANG VĂN THƠ

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

CHỊ ...

Từ ngày anh ĐD mất, hôm nay mới gặp lại chị
Đang ngồi chợt nghe tiếng gọi : Cầm đi chợ này à?
Tôi chưa kịp nhìn ra ai thì người ấy bảo thêm : Đưa thằng nhóc đi khám bệnh , nó bệnh hoài 
Cứ ngỡ bạn của em gái ( vì che kín mặt nên không biết ai) tôi xưng chị rất ngọt : nhóc bệnh sao vậy, sắp tết rồi , ừ chị đi chợ này ...
Tôi nhìn kĩ một chút , một đôi mắt to đen , giọng nói quen lắm , ngờ ngợ rồi nhớ ra , vợ anh ĐD đây mà
Chị cho biết chị về nhà mẹ anh ở để tiện gởi con đi làm , nhưng chỗ làm cách nhà đến 15km .
Hôm nay con bệnh nên nghĩ một bữa ...
Chị bây giờ gọn gàng xinh đẹp hơn xưa , tôi chạnh lòng khi nghĩ đến hoàn cảnh chị . Anh mất đi để lại hai đứa con dại , bên nội cũng khó khăn nên không thể phụ nuôi được . Vậy là một nách hai con, chẳng có tài sản gì ngoài công việc tạp vụ cho cơ quan anh . Nhưng anh mất rồi, chị cũng không còn được làm ở đó nữa.
Căn nhà tập thể trả lại cho cơ quan  , chị phải về nhà mẹ chồng tá túc . Mãi một năm sau chị mới xin được việc làm ở Đài Truyền Thanh, chị không nói nhưng tôi biết mức lương thấp lắm , gói ghém vẫn không đủ đâu .
Chị nhìn tôi rồi hỏi công việc làm ăn , chị khen : Cầm hôm nay mập hơn đó, da đẹp lắm , hồng và mịn nữa.
Tôi cười: Em đi phơi tối ngày chị ơi, có soi gương đâu mà biết.
Chợt nghe buồn , phụ nữ mà : gặp nhau điều đầu tiên là quan tâm nhan sắc , da , và dáng ... rồi mới đến những việc gia đình con cái ...
Chị bây giờ đẹp lắm , cái đẹp của phụ nữ mới hơn ba mươi tuổi rực rỡ , mặn mà... 
Nhưng đẹp quá cũng là cái khổ vì đã vò võ nuôi con một mình , còn bị nhà chồng nghi ngại vì sợ có chồng  bỏ con...
Một lần chị tâm sự : Nhà anh không cho chị sang tên đất đai vì sợ chị có chồng khác , cứ để anh đứng tên dù anh đã mất rồi. Nên mỗi lần có việc gì là khó ghê luôn.
Thương chị lắm vì nỗi góa chồng sớm , vì nỗi nuôi con dại, vì nỗi cô đơn , có khó nhọc biết ai chia sẻ ...
.
Chị đi rồi, tôi vẫn còn bâng khuâng .
Ngày xưa , người ta hay ví con gái như hạt mưa sa ... Sao mà đúng quá , biết rơi chốn nào đây để được hạnh phúc trọn vẹn 
HƯỚNG DƯƠNG
27/01/2016




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét