TRANG VĂN THƠ

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

KHÔNG ĐỀ

Nợ người xin trả cho xong
Kiếp sau thôi nhé đừng mong tao phùng
Đắng cay gian khổ trập trùng
Vốn lời trao trọn cho đừng tái sinh
HƯỚNG DƯƠNG
15/11/2015

KHÔNG TÊN


Gởi lòng vào những vần thơ
Rồi đem đi thả bên bờ hoang vu
Trách sao gió bạt khói mù
Để cay khóe mắt để âm u lòng.
Dặn rằng hờ hững cho xong
Nhưng sao cứ mãi long đong phận người ?
Mím môi nở một nụ cười
Sao dòng tâm sự lại vùi trong tim?
HƯỚNG DƯƠNG

16/11/2015

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

NGẬM NGÙI


Nhấp chén đắng sao người vẫn uống
Nỗi sầu tư buông xuống đời ai
Năm canh luống những u hoài
Chứa chan dòng lệ biết ai hiểu mình
...
Đời cô lẻ thương mình phận bạc
Hắt hiu buồn ngọt nhạt riêng ta
Đối gương phai... mắt lệ nhòa
Ngậm ngùi duyên phận kiếp hoa bẽ bàng
.
Ai xui khiến cho mình lận đận
Khổ ngập tràn biết giận ai đây
Lòng riêng buồn những ngày dài
Lỡ làng mối chỉ để hoài công ươm


Mông lung tiếc ngày xưa biền biệt
Mộng còn đây người biết nơi đâu
Trăm năm ghi một chữ sầu
Tơ duyên khéo nhạt theo màu thời gian
HƯỚNG DƯƠNG

19/10/2015

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

THẦM NHỦ

Thầm nhủ
Lòng dặn lòng xin chớ có buồn
Nỗi niềm ủ kín, lệ đừng tuôn( Hướng Dương)
Khó khăn lần mở qua hồi rối
Mệt mỏi chán rồi đến lúc suôn ( Cao Linh Tử)
Môi cứ tươi cười dù hận tủi
Mắt thôi ngân ngấn dẫu sầu vương
Bỗng nghe nhoi nhói dòng tâm sự
Nên vẫn rưng rưng - vẫn thấy buồn
Hướng Dương
18/10/2015





Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

KIẾP MÂY ( BÀI ĐĂNG LẠI)

Lơ lửng nhẹ nhàng sương khói bay
Lang thang vô định suốt đêm ngày
Bềnh bồng đầu gió trao mơ ước
Phiêu lãng chân trời gởi đắm say
Bến cũ mãi chờ câu tái hợp
Sông xưa còn đợi chữ sum vầy
Niềm riêng một nỗi... buồn xa xứ
Biết đến bao giờ hết kiếp mây
Hướng Dương
12/10/2013

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

MƠ ĐÔNG ( BÀI ĐĂNG LẠI)




Vẫn muốn làm thơ để thả lòng
Mơ về chốn cũ những ngày đông
Hắt hiu gió níu tay anh ấm
Lành lạnh mưa vương gót ngọc hồng
Bao thuở duyên ưa tìm mộng đẹp ...
Mấy khi tình thắm đượm hương nồng ?
Còn chăng sương mỏng giăng mờ mắt
Luyến ái mà chi - chỉ bận lòng.
HƯỚNG DƯƠNG
12/02/2015

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

TÔI NỢ MÙA THU


Hiển thị image.png


Tôi nợ mùa thu một khoảng trời
Với vần thơ gói ánh chiều rơi
Mộng mơ tôi mượn tình hư ảo
Nên nợ đeo mang suốt cuộc đời

Tôi nợ mùa thu bởi quá yêu
Yêu đường xưa vắng - cảnh đìu hiu
Hồn nhiên tôi ngỡ thu là thế
Nên mắt vương vương mãi sóng chiều

Một lần tôi bước đến vườn thu
Mờ ảo quanh tôi bạc khói mù
Tâm sự vơi đầy - nên lạc lối
Hiểu ra ... tôi đã nợ mùa thu
HƯỚNG DƯƠNG
22/09/2015

Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015

CON ĐƯỜNG CỦA MÁ

Càng ngày thời gian dành cho nhau của những người thân trong gia đình càng ít đi , có thể đếm trên một bàn tay thôi với những ngày nghỉ lễ ...( nhưng có khi ngày lễ cũng bận với nhiều lý do )
Vì thế , tôi hiểu mỗi khi Má kể chuyện ngày chúng tôi còn nhỏ , cứ quẩn quanh theo chân má .
Má kể từng chi tiết :
Đứa thì mỗi lần nó bệnh là Má khóc hết nước mắt vì sợ nó chết ( Má chưa có kinh nghiệm nuôi con )
Đứa này mỗi khi Má buồn thì theo ngồi bên chân Má , nó cũng buồn luôn
Đứa kia ngoan lắm, Má dạy đâu nhớ đó , giỏi dắn , siêng năng
Đứa thì thương Má lắm, chẳng cho Má làm việc nặng , có nó ở nhà là củi má xài một năm cũng chưa hết , vì nó sợ má đi kiếm củi cực khổ
Đứa thì đi học về , bỏ vở xuống là xách giỏ đi hái rau cho heo....
Đứa thì Má có thai nó Má chỉ ăn toàn rau lang ... vậy mà khi sinh ra nó cũng dễ thương lắm ...
Má tôi cứ nhắc khoảng thời gian chúng tôi còn nhỏ mà tôi đã thuộc lòng nhưng vẫn chăm chú ngồi nghe.
Ký ức của Má chỉ là khoảng thời gian với con khi còn nhỏ , vì khi đó Má còn tự tay chăm sóc cho từng đứa , Má còn phải dọn cả mâm chén đầy khi đến bữa cơm, Má còn phải chưa đến bữa trưa đã lo bữa tối ...
Bây giờ , một mình Má , Má nhớ ngày xưa ; vì các con đã có gia đình , đi trở lại con đường Má đi nhưng có phần sung sướng hơn nhờ sự hy sinh của Má .
Và tôi cũng đang trở lại con đường của Má
HƯỚNG DƯƠNG
03/09/2015

Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015

NHỮNG DÒNG CHO TÔI TRONG MÙA VU LAN



Tiếng mưa sụt sùi lúc gần sáng làm tôi giật mình tỉnh giấc

Hôm nay là 13 tháng 7 âm lịch rồi , ngày lễ Vu Lan đã dần đến

Năm nào cũng vậy , từ đầu tháng là trời mưa , những hạt mưa ủ ê lạnh lẽo cứ làm cho người ta buồn nhiều hơn vui.

Ngày lễ Vu Lan cũng là ngày giỗ của bà Ngoại . Má tôi là con duy nhất của ông bà nên năm nào Má cũng cúng giỗ , Ba tôi là người con chí hiếu nên trong gian nhà thờ cúng của gia đình có hai bàn thờ , một là của ông bà Nội và một là dành cho ông bà Ngoại .

Những ngày Ba tôi còn , ngày này Ba lo rất chu đáo , từ quét dọn , têm trầu cúng , sắp hoa trái lên bàn thờ, rồi bưng các món chay lên , pha trà nước , rồi thắp nhang khấn vái , Ba đều tự tay làm với sự cung kính . lễ phép .

Từ ngày Ba mất , Má buồn lắm và càng buồn thêm khi ngày giỗ Ngoại, Má thắp cây nhang đầu lên bàn thờ.

Tôi biết trước đêm đó, má đã khóc vì nhớ ông bà, vì nhớ những ngày còn Ba.

Mồ côi sớm nên khi về với Ba , Má chỉ có Ba là người thân duy nhất và Ba cũng rất yêu thương Má .

Chúng tôi luôn ngưỡng mộ tình yêu của Ba Má và hãnh diện khi ra ngoài nghe ai đó khen: Hai ông bà thấy hạnh phúc ghê.

Ba Má luôn sát cánh bên nhau trong cuộc đời , Ba là '' công tử '' nhưng khi cuộc sống gia đình có lúc khổ cùng cực , Ba vẫn là trụ cột gia đình đúng nghĩa , Má cũng là một người vợ hiền luôn bên chồng trong bất cứ hoàn cảnh nào , sung sướng hay đói khổ.

Ba là con trưởng nên có trách nhiệm với ông bà Nội. với cô chú, Má không quản ngại cực nhọc , cùng Ba chung tay lo toan.

Tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của Ba Má cảm nhận được tình yêu , sự hy sinh cao cả của Ba Má với gia đình . tôi lấy đó làm tấm gương và luôn cố gắng làm như Ba Má đã làm , dầu cuộc đời tôi luôn biến động , đầy trắc trở .

Gia đình là trên hết , hạnh phúc gia đình là trên hết dẫu có đổi bao nhiêu nước mắt , bao nhiêu đau đớn , tôi vẫn phải có bổn phận gìn giữ .

Vu Lan về , tôi viết đôi dòng nhớ đến Ba Má , để thêm động lực cho mình đi trọn cuộc đời


HƯỚNG DƯƠNG

MÙA VU LAN 2015



NHỮNG DÒNG CHO TÔI TRONG MÙA VU LAN

Tiếng mưa  sụt sùi lúc gần sáng làm tôi giật mình tỉnh giấc
Hôm nay là 13 tháng 7 âm lịch rồi , ngày lễ Vu Lan đã dần đến
Năm nào cũng vậy , từ đầu tháng là trời mưa , những hạt mưa ủ ê lạnh lẽo cứ làm cho người ta buồn nhiều hơn vui.
Ngày lễ Vu Lan cũng là ngày giỗ của bà Ngoại . Má tôi là con duy nhất của ông bà nên năm nào Má cũng cúng giỗ , Ba tôi là người con chí hiếu nên trong gian nhà thờ cúng của gia đình có hai bàn thờ , một là của ông bà Nội và một là dành cho ông bà Ngoại .
Những ngày Ba tôi còn , ngày này Ba lo rất chu đáo , từ quét dọn , têm trầu cúng , sắp hoa trái lên bàn thờ, rồi bưng các món chay lên , pha trà nước , rồi thắp nhang khấn vái , Ba đều tự tay làm với sự cung kính . lễ phép .
Từ ngày Ba mất , Má buồn lắm và càng buồn thêm khi ngày giỗ Ngoại, Má thắp cây nhang đầu lên bàn thờ.
Tôi biết trước đêm đó, má đã khóc vì nhớ ông bà, vì nhớ những ngày còn Ba.
Mồ côi sớm nên khi về với Ba , Má chỉ có Ba là người thân duy nhất và Ba cũng rất yêu thương Má .
Chúng tôi luôn ngưỡng mộ tình yêu của Ba Má  và hãnh diện khi ra ngoài nghe ai đó khen: Hai ông bà thấy hạnh phúc ghê.
Ba  Má luôn sát cánh bên nhau trong cuộc đời , Ba là '' công tử '' nhưng khi cuộc sống gia đình có lúc khổ cùng cực , Ba vẫn là trụ cột gia đình đúng nghĩa , Má cũng là một người vợ hiền luôn bên chồng trong bất cứ hoàn cảnh nào , sung sướng hay đói khổ.
Ba là con trưởng nên có trách nhiệm  với ông bà Nội. với cô chú, Má không quản ngại cực nhọc , cùng Ba chung tay lo toan. 
Tôi lớn lên trong vòng tay yêu thương của Ba Má cảm nhận được tình yêu , sự hy sinh cao cả của Ba Má với gia đình . tôi lấy đó làm tấm gương và luôn cố gắng làm như Ba Má đã làm , dầu cuộc đời tôi luôn biến động , đầy trắc trở .
Gia đình là trên hết , hạnh phúc gia đình là trên hết dẫu có đổi bao nhiêu nước mắt , bao nhiêu đau đớn , tôi vẫn phải có bổn phận gìn giữ .
Vu Lan về , tôi viết đôi dòng nhớ đến Ba Má , để thêm động lực cho mình đi trọn cuộc đời

HƯỚNG DƯƠNG
MÙA VU LAN 2015