Ngày này của 28 năm trước , anh đang chuẩn bị cho lễ cưới của chúng mình anh nhỉ!
Từ miền Trung vào BR , anh mơ ước một cuộc sống sung túc đầy đủ bằng đôi bàn tay mình , anh giỏi giang , nhanh nhẹn , khoẻ mạnh nên không từ nan bất cứ việc gì để kiếm sống và tạo dựng tương lai .
Lần đầu gặp anh ở nhà người bà con , em không thích những câu nói đùa của anh nên khi chào mọi người để về em không thèm chào anh .
Mọi người cười rộ và bảo : Còn sót một người chưa chào .
Em ngúng nguẩy : Người đó khỏi chào ...
Rồi đi thẳng .
Bẳng đi mấy tháng sau , trên đường đi học , em gặp anh . Lần này cả hai lại vờ như không thấy .
Rồi mấy tháng sau nữa , em lại gặp anh trên cánh đồng nhà nhỏ bạn .
Tụi em bốn đứa con gái chỉ có mình anh là con trai thôi nên suốt buổi anh chẳng dám lên tiếng . Nhưng đâu có được buông tha, mấy cô gái nhiều chuyện lại bày trò chọc ghẹo .
Lúc này em mới thấy nụ cười anh hiền hiền làm sao đó , nên tách khỏi đám bạn . Nhờ thế anh thoát được mấy cô gái tinh nghịch ngày ấy.
'' Cùng là đồng hương nên anh có lợi thế hơn ... '' Câu nói của anh thường như thế khi em hỏi sao anh làm quen em , không sợ em có người yêu rồi à
Anh còn chọc em , bảo : Gặp em mấy lần thấy em đi có một mình , chắc là '' ế '' ...
Sau câu nói anh phải né để khỏi bị em đấm...
.
Lần đầu tiên dẫn anh ra mắt đám bạn của em , anh lóng ngóng , ngượng ngùng ... Con trai gì lạ thế . Nhưng em vui khi ai cũng bảo : Thằng đó siêng năng , giỏi dắn , được đó , sau này chắc tụi bây mau giàu ...
Em không để ý đến điều đó, chỉ muốn được yêu thương thôi , anh ạ!
.
Ba má em hiền và thương con nên không phản đối khi anh nhờ người đến dạm hỏi , ba má cũng miễn bớt cho anh những lễ nghi thủ tục rườm rà .vì quê anh xa xôi, mẹ già đơn chiếc .
Ngày 24 tháng 11 âm lịch , mình cưới nhau .
Thế là mình đã thành vợ chồng.
.
Hai mươi tám năm , cuộc sống không như mong ước , có những lúc em mệt mỏi muốn buông tay , có những lúc em ngậm ngùi thương anh , thương mình . Có những lúc em ngỡ mình không phải là một đôi mà chỉ do ông trời đùa giỡn ...
Động lực cho em tiếp tục là những đứa con xinh xắn ngoan ngoãn ,
Động lực cho em tiếp tục là thương anh , thương cuộc đời đầy những thiệt thòi của anh
Động lực cho em tiếp tục là mái ấm hạnh phúc cho gia đình mình .
....
Và còn nhiều nhiều lắm , đó là sợi dây ràng buộc em và anh nên em không thoát ra được dẫu có nhiều lúc em buồn khổ thất vọng vì anh.
Nhiều lần giận anh nhưng rồi em lại bỏ qua khi trông thấy anh vụng về : Cơm canh không biết nấu, cá không biết kho , đi chợ không biết mua cái gì nấu chung để thành một món .. Em lại lo lắng , em lại sốt ruột khi '' thả anh ra cho anh biết ... ''
Em thì lo, còn anh thì quạu vì không làm được những việc em đã làm...
Ngẫm lại thấy mình thật trẻ con , anh nhỉ!
.
Anh xã ạ! Mình sắp lên chức ông chức bà , sắp kỷ niệm 28 năm '' chung thân '' rồi đó . Tất cả quá khứ chỉ là giấc mơ anh nhé , bây giờ là lúc chúng mình phải thương yêu gắn bó nhiều hơn sau bao thăng trầm mà vẫn bên nhau . Bớt tự ái, bớt gia trưởng , bớt cộc cằn để cùng nhau vui hưởng hạnh phúc nha anh!
Người ta hay nói : Vợ chồng già là vợ chồng son .
Em thì bảo : Tình vợ chồng già sẽ thắm như son ,
(Vì cái thời vợ chồng son của mình chẳng mấy khi hạnh phúc mà)
(Vì cái thời vợ chồng son của mình chẳng mấy khi hạnh phúc mà)
Đúng không anh ?
HƯỚNG DƯƠNG
20/12/2015
HƯỚNG DƯƠNG
20/12/2015
.
.
.
.
Thành thật chúc em được hạnh phúc dù có muộn màng
Trả lờiXóaEm cảm ơn anh nhé!
XóaChúc anh luôn hạnh phúc nha.
Ngậm ngùi cố sự bời vì ai?
Trả lờiXóaĐã trải bao năm kiếp đọa đài
Hạnh phúc trên đời sao có được
Thì lo trả nợ tới ngày đai !
hihihi
XóaTrả tới ngày '' đai'' cũng ngán lắm đó anh