Cảm nhận đầu tiên của tôi là giống một chợ vùng quê dầu đó là thị trấn
Phần lớn các bà đi chợ toàn bưng rổ, bưng sàng, tiếng nói mang nặng âm điệu vùng quê Quảng Trị và Huế được trao đổi với nhau như một làng miền Trung chính tông
Tôi thường giao tiếp với người Quảng Trị và người Huế nên không thấy khó nghe , trái lại còn có cảm giác quen thuộc thân thương nữa, có lẽ vì hai bà mẹ mà tôi yêu thương là người Huế và Quảng Trị chăng ?
Những câu mời chào : O , Mệ được nói ra một cách tự nhiên đến nỗi có mệ còn hỏi : con làm dâu Quảng Trị à ! Tôi dạ rất ngọt ( mẹ chồng tôi cũng người Quảng Trị mà.)
Thế là tôi được các khách hàng yêu mến vì : O ni hiền mà xởi lởi nì ....
...
Mấy hôm nay , anh xã rảnh nên phụ tôi buôn bán , một mệ khen : Rứa chứ, em mô thì eng nớ mới hạnh phúc.
Anh xã cười tươi có lẽ vì được khen ( thấy anh xã phụ vợ dầu chỉ là bê hàng giúp vậy mà lại được nhiều người khen ghê )
Tôi mong những câu khen như thế thật nhiều để anh xã thấy mình đang là người hạnh phúc , để thấy được niềm vui gia đình , để cùng gìn giữ tổ ấm nhỏ bé của chúng tôi .
...
Hạnh phúc đơn giản như thế vậy mà phải mất bao lâu người ta mới nhận ra được ?
...
HƯỚNG DƯƠNG
10/01/2016
Đôi khi người ta vẫn cứ muốn theo đuổi những điều quá to tát mà quên rằng mình đã không trân trọng những điều nho nhỏ ấy.
Trả lờiXóaCuộc đời phức tạp bao nhiêu thì hạnh phúc cũng đơn giản bấy nhiêu.
Vậy thì phải kéo người ta về để nhìn rõ những điều nho nhỏ ấy anh nhỉ!
XóaEm vẫn mong đơn giản thôi
Chúc anh luôn vui !